Trở lại với Nam Vô Tâm, sau khi hắn nghe tin tức kia cũng ngay lập tức chào tạm biệt với Valhein rồi trở về nhà.
Nam Vô Tâm gọi sáu nữ lại rồi bắt đầu nói chuyện, cả sáu người nhìn thấy hắn với vẻ mặt hậm hực thì nghi hoặc, Violet lên tiếng nói: “Vô Tâm chàng làm sao thế?”
Nam Vô Tâm thở dài một hơi rồi nói: “Vương Quốc Romain sẽ tổ chức luận võ tuyển phò mã cho Claudia!”
Nghe Nam Vô Tâm nói xong cả sáu nữ đều kinh ngạc rồi hiểu sao hắn lại khó chịu như vậy, Butterfly nói: “Thế chàng định làm thế nào?”
Nam Vô Tâm nhìn qua sáu nữ một lượt rồi nói: “Ta sẽ đi đến Thành Khởi Nguyên một chuyến, ngày mai ta sẽ xuất phát.”
Sáu nữ nghe thế gật đầu họ đều biết tính của Nam Vô Tâm nên cũng không ai nói gì, Nam Dạ Nguyệt lúc này mới nói: “Để ta đi cùng lang quân!”
Mấy nữ khác nghe thế cũng nhao nhao đòi đi cùng, Kalila, Farah và Hi Vân thì đương nhiên rồi còn Butterfly và Violet nghĩ bây giờ mình đã là vợ Nam Vô Tâm nên hắn đi đến chân trời góc bể thì mình cũng đi theo.
Nam Vô Tâm lúc đầu cũng không muốn cho mấy nữ đi vì Vương Đô khá xa lạ với hắn nên để họ đi Nam Vô Tâm sợ nguy hiểm và không bảo vệ được vợ mình.
Đột nhiên nghĩ đến thứ gì đó Nam Vô Tâm cười cười sau đó đứng lên lại gần sáu nữ rồi nói: “Các nàng thả lỏng tâm thần!”
Sáu nữ nghi hoặc nhưng Nam Vô Tâm nói gì thì các nàng cũng nghe nấy, sáu nữ nhanh chóng thả lỏng tâm thần theo như lời hắn nói.
Nam Vô Tâm thấy thế cũng ý niệm động rồi đưa hắn và sáu nữ vào bên trong không gian của Vô Hạn Thứ Nguyên Châu.
Sáu nữ mở mắt ra thì thấy mình đang ở một không gian thảo nguyên rộng lớn, ở trong đó cây cảnh tươi tốt, núi hon hữu tình và có cả những dòng sông dài chảy vắt ngang tạo nên khung cảnh thiên nhiên hài hoà.
Sáu người nghi hoặc quay sang hỏi Nam Vô Tâm: “Đây là đâu vậy chàng?”
Nam Vô Tâm nghe thế cười cười rồi giải thích: “Đây là Vô Hạn Thứ Nguyên Châu, là trang bị có khả năng mang một không gian rộng lớn, từ sau này bên trong đây chính là ngôi nhà di động của chúng ta.”
Sáu nữ nghe thế kinh ngạc, cả sáu người cũng là người đều có kiến thức nên cũng hiểu được trang bị không gian mang ý nghĩa như thế nào.
Nam Vô Tâm sau đó lại quơ tay biến ra sáu cái kiến trúc nhà xa hoa bên cạnh nhau cho sáu nữ, sau đó trước cổng nhà mỗi người đều gì tên của họ, làm xong Nam Vô Tâm nói: “Trong thời gian ta di chuyển đến thành Khởi Nguyên các nàng ở bên trong này nhé.”
“Vâng!” Sáu nữ nghe thế ngoan ngoãn đáp.
...
Hôm sau, trước cổng Thành Chiến Binh đang có hai người đứng với nhau, hai người đó không ai khác là Nam Vô Tâm và Valhein, Nam Vô Tâm hiện nay tại đang hợp thể với Nam Dạ Nguyệt còn năm nữ còn lại thì ở bên trong Vô Hạn Thứ Nguyên Châu.
Valhein lúc này tiến lên vỗ vai Nam Vô Tâm nói: “Khó lắm mới quen được người bạn như cậu vậy mà giờ cậu đã phải đi xa rồi..”
Nam Vô Tâm lắc đầu cười nói: “Có phải sinh li tử biệt đâu mà cậu làm quá vậy, sau này sẽ uống rượu tiếp!”
Valhein gật đầu nói: “Bảo trọng!” Rồi thở dài nhìn Nam Vô Tâm đi xa khỏi tầm mắt mình.
Nam Vô Tâm sau đó cũng bắt đầu hành trình tiến về Vương Đô của Vương Quốc Romain hay còn gọi với cái tên Thành Khởi Nguyên.
Từ thành Chiến Binh đến thành Khởi Nguyên thì phải đi một chuyến hành trình vô cùng xa về phía Tây Nam, nhưng điều đó không làm khó được Nam Vô Tâm khi mà hắn bay đi với tốc độ cực nhanh cả ngày lẫn đêm nên cũng không lâu mà hắn có thể đến nơi.
...
Vài ngày sau quá trình đi đường của Nam Vô Tâm thì cuối cùng hắn cũng đã đặt chân được đến trước cổng thành Khởi Nguyên, nhìn từ xa chỉ thấy một dãy tường thành cao chót vót trải dài về hai phía, bên trên tường thành có rất nhiều lính gác canh giữ.
Cái nhìn của Nam Vô Tâm đầu tiên khi thấy thành Khởi Nguyên đó chính là nó to hơn bất kì thành nào khác trước đây hắn gặp, di chuyển đến khu vực cổng thành thì thấy người ra vào tấp nập, ai nấy khí tức tỏa ra đều không yếu.
Nam Vô Tâm sau đó cũng đi qua đến cổng thành, lập tức người lính canh gác ở đó tiến lên hỏi: "Báo tên!"
"Nam Vô Tâm!" Hắn đáp, sau đó lấy ra thẻ mạo hiểm giả hạng S của mình.
Tên binh lính kia thấy thế cũng kinh ngạc rồi thay đổi thái độ cung kinh nói: "Vâng, ngài cần nộp lệ phí là 5 Vàng trước khi vào thành." Nói xong hắn vẫn hơi thấp thỏm lo lắng vì sợ Nam Vô Tâm là mạo hiểm giả hạng S.
Qua thái độ và cử chỉ của tên lính canh này cũng có thể cho thấy mỗi mạo hiểm giả hạng S có thân phận cao quý như thế nào, nhưng Nam Vô Tâm không phải người thích bắt nạt người khác, hắn lấy ra 5 Vàng rồi đưa cho tên kia và đi qua cổng thành.
Tên kia nhận lấy 5 Vàng mới thở ra một hơi, hắn sợ đắc tội với mạo hiểm giả hạng S nhưng cũng sợ làm trái với quy định của Vương Quốc, đồng thời hắn cũng tò mò là mạo hiểm giả hạng S nào mà lại lạ mặt và trẻ như vậy, bởi vì mỗi mạo hiểm giả hạng S đều là người vô cùng nổi tiếng và được nhiều người tôn kính!
Còn bên kia Nam Vô Tâm qua lần vừa rồi hắn cũng cảm nhận được phần nào đặc quyền của mạo hiểm giả hạng S rồi, hắn thấy như vậy cũng rất tiện lợi nên Nam Vô Tâm đã lấy ra huy hiệu mạo hiểm giả hạng S và đeo lên ngực mình để tránh mấy tên ngu ngốc nào đến tìm hắn gây sự tốn thời gian.
Khi đi vào thành Khởi Nguyên điều đầu tiên mà Nam Vô Tâm cảm nhận được là nơi đây vô cùng phồn hoa, các công trình kiến trúc mang nhiều nét khác nhau mọc lên nhiều như nấm, trên đường người dân đi lại đông đúc.
Theo như Nam Vô Tâm biết thì thành Khởi Nguyên này cũng có chi nhánh của Công Hội Mạo Hiểm Giả nên hắn quyết định tới đó tìm chỗ nghỉ ngơi rồi tính tiếp.
Công Hội Mạo Hiểm Giả ở thành Khởi Nguyên cũng vô cùng khang trang và rộng lớn, sau khi Nam Vô Tâm đi đến và bước vào bên trong thì lập tức gây nên nhiều người chú ý, thứ nhất vì đập vào mặt mọi người là dung mạo đẹp trai hoàn mỹ vô khuyết của hắn và thứ hai chính là huy hiệu mang chữ S ngay trên ngực hắn.
Lập tức có người tiếp tân tiến ra để tiếp đón hắn, người đó nói: "Vị đại nhân này ngài cần gì vậy?"
Nam Vô Tâm khuôn mặt bình thản đáp: "Cho ta một phòng để nghỉ ngơi."
"Vâng!" Tiếp tân kia cung kính đáp, sau đó hắn ra hiệu cho người khác sắp xếp phòng cao cấp nhất cho Nam Vô Tâm.
Đột nhiên lúc này Nam Vô Tâm kéo tay tiếp tân lại rồi đặt 10 đồng Vàng vào tay người đó rồi nói: "Ngươi có thể cho ta biết tất cả thông tin về cuộc tuyển phò mã của công chúa Claudia sắp tới đây không?"
Người tiếp tân nữ có dung mạo ưa nhìn kia bị Nam Vô Tâm kéo tay thì hơi ngượng ngùng đỏ mặt, sau đó nàng cũng cung kính đáp: "Thưa ngài, cuộc tuyển phò mã của Công Chúa sẽ được diễn ra vào ba ngày nữa và trong thời gian trước đó thì mọi người có thể đến khu vực quảng trường của Lâu Đài Khởi Nguyên để đăng kí tham gia, cuộc tuyển phò mã sẽ chọn ra nhiều tiêu chí khác nhau nhưng quan trọng nhất vẫn là phần thi đấu..."
Sau đó nàng lại nhìn lên dung mạo mới chỉ ở tuổi thiếu niên của Nam Vô Tâm thì lập tức hiểu ra, sau đó cũng nói thêm: "Ngài đây chắc chưa đến 30 tuổi nên chắc chắn sẽ có thể đăng kí, ta tin với sức mạnh của ngài thì có thể chiến thắng!"
Nam Vô Tâm gật đầu cảm ơn tiếp tân một câu rồi cũng lên phòng của mình để nghỉ ngơi, trong lúc đó thỉnh thoảng hắn cũng gọi sáu nữ ra hoặc đi vào đó để...
...
Hôm sau, tại quảng trường của Lâu Đài Khởi Nguyên, đây chính là một khu vô cùng rộng lớn tọa lạc ngay bên cạnh khuôn viên của Lâu Đài. Hôm nay quảng trường này ở đây vô cùng đông đảo, người đi kẻ lại tấp nập.
Lúc này bước vào trong đó xếp hàng là một thiếu niên với mái tóc màu trắng, bên trên đầu có hai đôi tay sói màu trắng và đằng sau mọc một chiếc đuôi dài. Người này không ai khác chính là Nam Vô Tâm đang đợi đến lượt để đăng kí tham gia cuộc tuyển phò mã.
Hắn để ý ở đây đủ loại người cũng có nhưng hầu hết là nam thanh niên, đương nhiên rồi vì ai mà chẳng muốn thử sức được chiến đấu để cưới được công chúa Thane Claudia xinh đẹp về làm vợ, Nam Vô Tâm cũng cảm nhận được ở đây đủ loại khí tức, từ Bạch Kim đến Kim Cương đều có, thậm chí có cả ít người Tinh Anh cấp, với điều này hắn cũng không lấy làm lạ và lo lắng gì.
Có vài âm thanh từ những người đăng kí vang đến,
"Tên!" Người giám sát hỏi.
"A Nhất!" Một tên nam tử khác trả lời.
"Đi qua trận pháp kia đi!" Giám sát nói tiếp.
Sau đó tên nam thanh niên kia đi qua cánh công nhỏ bằng cái cánh cửa rồi viên đá trên cánh cổng đó hiện lên màu xanh, thấy thế người giám sát nói tiếp: "Được rồi ngươi dưới 30 tuổi, đăng kí thành công!"
Sau đó là đoàn người tiếp tục tiến lên đăng kí, hầu hết ai nấy đều dưới 30 tuổi nhưng cũng có vài tên không sợ chết khi mà trên 30 tuổi vẫn dám đi qua cánh cổng trận pháp kia, viên đá sáng lên màu đỏ và người giám sát tức giận đánh bay hắn ra ngoài.
Lúc này một người làm Nam Vô Tâm đang đứng đợi chú ý đến.
"Tên!" Người giám sát nói.
"Ngươi không biết ta là ai sao?" Một tên nam tử với gương mặt khá đẹp trai hơi nhíu mày nói.
Nghe thế tên giám sát kia quay lên tức giận nhìn tên kia nói: "Mặc kệ ngươi là ai, đây là quy định, nếu ngươi thích cậy gia cảnh thì cút!"
Tên thanh niên kia mặc dù tức giận nhưng hắn không thể làm gì, gia tộc của hắn dù lớn nhưng cũng không thể chống đối lại được với Vương Quốc Romain, hắn cắn răng nín lại cơn tức đáp: "Cao Vũ!"
"Đi qua cánh cổng kia đi!" Tên giám sát kia mặc dù cũng nghe qua tên Cao Vũ này rồi nhưng hắn cũng chẳng quan tâm cho lắm.
Tên Cao Vũ đi qua cánh cổng trận pháp và viên đá sáng lên màu xanh, tên giám sát sau đó đăng kí thành công cho hắn rồi đến người tiếp theo.
Nam Vô Tâm ánh mắt vẫn dõi theo tên Cao Vũ này, trên miệng hơi lẩm bẩm:
"Hoàng Gia Học Viện?"