Nam Vô Tâm nhẹ dịch chuyển cái mông sang một bên, tránh ra xa Astrid một khoảng nhỏ, sau đó mới mỉm cười lễ phép nói:
“Tất nhiên rồi, đều nghe trưởng quan đại nhân bày bố.”
Tiểu động tác của hắn không qua mắt được Astrid, nàng mím môi không vui, cố tình lết mông sang lại gần hắn, ngoài mặt vẫn làm như không có gì, một tay rót trà trên miệng cười nói: “Gia chủ đại nhân, mời uống trà.”
Nam Vô Tâm kinh hãi độ nhây của nàng, Nữ Bá Tước này quả nhiên lại tiếp tục khảo nghiệm hắn, xem ra vì tương lai của hắn và Tư Vũ, Nam Vô Tâm phải thể hiện ra mình là chính nhân quân tử nhất có thể, ngồi trên đống lửa mà vẫn không loạn.
Hắn tiếp tục dịch người sang cách nàng thêm một khoảng ngắn, ngoài mặt tất nhiên vẫn giữ nụ cười lễ phép, đưa tay ra lấy cốc trà nhấp một hớp rồi nói: “Không biết đại danh quý tính của trưởng quan đại nhân?”
Nam Vô Tâm quá coi thường độ nhây của lão xử nữ này, chỉ thấy nàng híp mắt cười như không cười đối với hắn, bắt đầu di cái mông trên ghế, nhưng lần này không chỉ là sát lại gần hắn nữa mà đẩy thẳng hắn sát vào thành ghế, làm cho Nam Vô Tâm đã không còn đường lui.
Trên miệng nở ra nụ cười tuyệt mỹ cười nói: “Ta? Không biết gia chủ đại nhân đã nghe qua danh Nữ Bá Tước, gia tộc Hoa Hồng Đại Kiếm Sư chưa?”
Nam Vô Tâm mồ hôi bắt đầu tuôn ra, Nữ Bá Tước đại nhân đang làm trò quỷ gì thế, mặc dù là khảo nghiệm hắn những cũng không đến nước này chứ?
Mặc dù đã biết rõ mồn một, nhưng bên ngoài Nam Vô Tâm vẫn phải làm ra bộ mặt kinh ngạc nhất có thể, kinh nghi nhìn nàng nói: “Không lẽ..không lẽ, đại nhân ngài chính là Nữ Bá Tước đại nhân, Astrid•Hoa Hồng?”
Astrid gật đầu làm ra bộ mặt tất nhiên là thế, hiếu kì đối với Nam Vô Tâm nói: “Gia chủ đại nhân xem ra cũng nghe qua tên ta, không biết đối với ta ngài có ấn tượng gì đặc sắc?“
Nam Vô Tâm thầm mắng mình ngu xuẩn, nói không biết là dễ rồi, đành phải bày ra vẻ mặt ái mộ nói: “Khụ, khặc, trước đây có nghe qua danh tiếng của Nữ Bá Tước đại nhân, không chỉ là một vị chấp hành quan yêu nước thương dân mà còn là một chiến binh mạnh mẽ quả cảm, sở hữu kiếm thuật phi phàm, dung mạo lại xinh đẹp quyến rũ, cho nên từ lâu tại hạ đã ngưỡng mộ ngài!”
Nói xong, hắn mới để ý đến khuôn mặt với biểu cảm kinh ngạc của nàng, không xong, lỡ miệng mất rồi, đành phải áy náy nói: “Ặc, Nữ Bá Tước đại nhân, là ta mạo muội, do được gặp nữ bá tước đại nhân tại đây nên có điểm kích động quá mức, lỡ lời mà mạo phạm ngài, mong đại nhân đừng thứ lỗi cho tại hạ.”
Nhưng trái với suy nghĩ của hắn, Astrid cũng chẳng có đao to búa lớn gì mà chỉ nghe quay mặt sang một bên, thấp giọng dịu dàng nói: “Gia chủ đại nhân, ta cũng không có để ý, nhưng mà, ngài thật sự nghĩ ta là người như thế sao?”
Nam Vô Tâm lúc này không nhìn thấy vẻ mặt của nàng, nếu không sẽ phát hiện hai gò má của nàng đang ửng hồng lên, có lẽ là vì ngượng ngùng.
Hắn thì lại chẳng nghĩ nhiều, sư phụ đại nhân không tức giận liền tốt, gật đầu thật lòng nói: “Tất nhiên rồi, ta có sao nói vậy, con người của Nữ Bá Tước đại nhân làm ta từ lâu đã ngượng mộ và khâm phục!”
Astrid ở góc mà hắn không thấy, trên miệng nở ra một nụ cười bệnh trạng, có lẽ từ khoảnh khắc này nàng liền đã không cứu nổi, thiên thần sa ngãn Astrid đã hoàn toàn bị ác ma đồng hoá.
“Thì ra..thì ra hắn cũng thích ta…”
Astrid trong đầu đã nghĩ đến những cái tên hay và dễ thương nhất cho trẻ em…
Nam Vô Tâm tất nhiên không biết trong suy nghĩ của Nữ Bá Tước đại nhân, hắn và nàng hài tử đều lớn ba tuổi.
Không dây dưa lòng vòng nữa mà từ trong nhẫn trữ vật một tấm lưu ảnh thạch, chính là cái mà hắn ghi lại vào tối hôm trước bị ám sát, trong đó có bằng chứng liên quan đến gia tộc Floren là người đứng sau.
Đặt lên bàn, sau đó trịnh trọng đối với Nữ Bá Tước cũng là trưởng quan đại nhân nói: “Trưởng quan đại nhân, ta muốn báo cáo một vụ việc quan trọng, có liên quan đến an nguy của ta cũng như gia tộc Bách Hoa phía sau!”
Nghe đến dính dáng đến Nam Vô Tâm, Astrid liền nghiêm túc lên, gật đầu nói: “Mời đại nhân nói, nếu đúng là sự thật vậy ta liền cho gia chủ ngài một câu trả lời hợp lý.”
Hai người khuôn mặt nghiêm túc vô cùng nhưng với tư thế ngồi sát vào nhau như vậy lại trông không được thích hợp cho lắm.
Nam Vô Tâm cũng không câu nệ tiểu tiết, mở miệng nói: “Là như vậy, mấy ngày trước, ta trong một lần ra ngoài khỏi lãnh địa gia tộc, không may bị một nhóm người tập kích ám sát, may mắn thay địch nhân không quá mạnh, ta bằng bản lĩnh ngút trời thoát khỏi nguy hiểm, phản sát lại địch nhân…”
“Tra khảo mới biết, nhóm người này là có người phía sau, lại càng không ngờ hơn chính là, kẻ đó chính là thiếu gia của Cao cấp gia tộc Floren, Florentino…”
Nói đến đây, khuôn mặt của Nam Vô Tâm bắt đầu đáng thương lên, còn giả bộ kích động mà nắm lấy bàn tay của Astrid, nghẹn ngào nói: “Ta dù sao cũng chỉ là Sơ cấp gia tộc nho nhỏ một cái gia chủ, nào biết trêu chọc Florentino đại thiếu gia ở đâu, bằng vào thế lực của thiếu gia đó, sơ cấp gia tộc như chúng ta làm sao chống đỡ nổi, vì thế ta mới phải bất đắc dĩ lên trình báo với đại nhân, mong đại nhân làm chủ cho ta…”
Thấy Astrid biểu cảm vẫn không thay đổi, Nam Vô Tâm liền tiếp tục đáng thương mà ôm chặt cánh tay nàng, tội nghiệp nói:
“Trưởng quan đại nhân, ta chết cũng không sao, nhưng trong nhà còn có vợ trẻ con thơ, còn có các gia nhân từ dưới miền quê lên kiếm sống mưu sinh, nếu họ chết thì tội nghiệp quá…”
“Bá Tước đại nhân, ta còn có bằng…” Đang định nói bản thân có bằng chứng ghi lại, Nam Vô Tâm giật mình khi đã thấy Astrid đập bàn cái bụp, nghiến răng nghiến lợi nói ra: “Há có lý như vậy, thật quá đáng, không ngờ hắn lại thật sự là con người như vậy.”
Astrid trước đây có quen qua Florentino, nói ra, đối với tên này nàng không có quá mấy ác cảm, dù sao trước đây nàng cũng đã nợ hắn một ân tình.
Nhưng lại không ngờ rằng con người thật sự của hắn lại xấu xa như vậy…
Astrid đột nhiên cầm chắc bàn tay của Nam Vô Tâm, nghiêm túc nói ra: “Được, việc này của ngươi do ta tới làm chủ, đảm bảo đòi lại công bằng cho ngươi!”
Nam Vô Tâm mừng gần chết, có Bá Tước đại nhân ra tay, mọi việc liền dễ làm, nhưng hắn vẫn hiếu kì hỏi: “Ặc, đại nhân, ngài còn chưa xem qua bằng chứng, làm sao kết luận lời ta nói là thật đâu?”
Astrid lúc này mới nhớ ra đúng là như thế, lúc đó, Nam Vô Tâm đối với nàng là người rất đáng tin cậy, còn có không nói rõ tình cảm với hắn cho nên không hề nghi ngờ lời hắn nói.
Gật gật đầu, ngượng ngùng nói: “Ha, là ta sơ suất.” Nàng lúc này mới kiểm tra đến miếng lưu ảnh thạch trên bàn.
Nam Vô Tâm thì lại cho là, tối hôm đó Astrid trong vai Hoa Anh Tư có tại đó, cho nên tin tưởng phần nào lời hắn nói.
Astrid mặc dù đã tin tưởng Nam Vô Tâm nhưng vẫn phải hình thức mà xem qua một lượt lưu ảnh thạch.
Xem xong, nàng mới giật mình, khó mà tưởng tượng nổi bên trong chiếu lại một cái tàn độc thiếu niên và bên cạnh mình mặt trắng tiểu bạch kiểm lại là một người.
“Xem ra đối với ta hắn thật dịu dàng, quả nhiên mà…” Astrid bắt đầu mơ màng suy nghĩ…
Nam Vô Tâm tất nhiên không biết đàn bà điên này lại sinh cho hắn hài tử trong suy nghĩ, vẻ mặt nghiêm túc tập trung nói: “Đó, đại nhân ngài đã xem rõ đi, tên sát thủ kia đã vô ý để lộ sơ hở, đó chính là bằng chứng mà ta nhắc đến!”
Astrid trở lại hiện thực, nàng gật đầu, nhíu mày căm giận nói: “Ta cũng đã nhìn ra, chỉ là không ngờ rằng Florentino lại là người như vậy, là ta đã nhìn nhầm hắn rồi.”
Nam Vô Tâm cũng nhíu mày, hắn nhớ là trong cốt truyện Astrid và Florentino có một đoạn liên quan, mặc dù chỉ là ám chỉ nhưng không chừng vẫn còn dây dưa gì đó.
Nhìn tình huống này của Nữ Bá Tước, trong lòng hắn nghĩ chẳng lẽ là thật sự có đoạn nào tình cảm? Nghĩ thế, chẳng hiểu sao nội tâm lại có chút khó chịu, do dự một hồi rồi nói: “Nữ Bá Tước đại nhân, ngài đang vì Florentino thiếu gia không phải là người tốt mà tức giận sao?”
Astrid không nhìn về phía hắn, lại cũng chẳng nghĩ nhiều, gật đầu đáp: “Ừm, là ta nhìn nhần hắn, vốn tưởng rằng danh tiếng của hắn bên ngoài chỉ là lời đồn đại từ một phía, không ngờ Florentino lại thật sự xấu xa như thế.”
Quả nhiên là vậy, Nữ Bá Tước cùng với phế vật thiếu gia quả thực có một đoạn tình cảm với nhau, Nam Vô Tâm sự trong lòng càng thêm tức tối vô cớ, đôi bàn tay năm chặt tay của Astrid từ khi nãy cũng bất giác mà buông ra, tự giễu nói: “Xem ra trước đó quan hệ của hai người rất tốt đâu.”
Cảm nhận bàn tay thả lỏng, Astrid lúc này mới để ý đến hắn, nghe Nam Vô Tâm nói vậy, lại nhìn biểu cảm khuôn mặt của hắn, Astrid giật mình, ngay lập tức nhận ra hắn hiểu lầm gì đó, hốt hoảng vội giải thích nói: “Ngươi..ngươi đừng hiểu lầm, ta với hắn chỉ là quen biết, không thân thiết gì.”
Nam Vô Tâm làm ra bộ mặt ồ thì ra là vậy, tâm trạng không được tốt, hành vi cũng không được chuẩn mức mà đứng phắt dậy, vẫn lễ phép với nàng nói: “Ta biết rồi Bá Tước đại nhân, đây là chuyện riêng của ngài, không cần giải thích với ta…”
Astrid mím môi muốn nói, lại thấy Nam Vô Tâm đã tiến về phía cửa, chợt quay người lại, nghiêm túc đối với nàng nói: “Việc cần báo cáo ta đã báo cáo xong, xin phép trưởng quan đại nhân ta trở về, ta tin ngài là một người công tư phân minh, biết đâu là lẽ phải, không xen tình cảm cá nhân vào công việc!”
Nói xong, mang theo tâm trạng bực bội quay người muốn đẩy cửa trở về…
Astrid nhìn khuôn mặt lạnh nhạt cùng lời nói của hắn, lập tức hít thở không thông, trong lòng như thắt lại.
Trong nhất thời, nàng đứng phắt dậy, nhanh chân chạy đến phía Nam Vô Tâm, kéo lại một tay hắn như muốn níu giữ hắn ở lại.
Nam Vô Tâm khuôn mặt vẫn không thay đổi, mở miệng nói: “Trưởng quan đại nhân không biết có điều gì chỉ bảo?”
“Ta..ta..” Astrid nhìn hắn, ấp úng nửa ngày không nói ra lời, nàng muốn nói gì, nói rằng ta không có thân thiết với Florentino, ta không thích hắn, điều này mặc dù là sự thật nhưng có lẽ… hắn nói đúng, việc gì nàng phải giải thích với hắn, nàng và hắn đã là gì của nhau đâu…
Nam Vô Tâm gạt tay của nàng đang cầm chặt cổ tay của hắn xuống, gật đầu nói: “Nếu không có chuyện gì vậy xin phép trưởng quan đại nhân ta trở về!”
Nói xong không đợi nàng phản ứng, hắn liền mở cửa bước ra, lúc cảnh cửa đóng lại lần nữa, căn phòng chỉ còn lại sự tĩnh lặng, Astrid mới nhận ra, người đã không thấy.
Nàng ánh mắt thất lạc ngồi xổm xuống đất, nhớ lại ánh mắt chỉ toàn là tính chất công việc của Nam Vô Tâm nhìn mình khi này, nàng rất buồn bực khó chịu…
“Ta không thích hắn, ngươi mới là người ta thích…” Astrid đến lúc này mới mở miệng ra mà nhỏ giọng thì thào, nhưng người đã không tại, nói cho ai nghe…