Vì để ngăn hai người này tiếp tục đàm luận linh tinh, Nam Tuyết Thần hưng phấn lên tiếng nói: “Vậy mẹ, chúng ta bây giờ đi gặp hắn sao?”
Tel’Annas cũng đang có ý đó, xác định được phu quân còn sống, bây giờ nàng đem phu quân chộp về Nữ Vương Cung, sau đó một nhà ba người sống hạnh phúc thật tốt rồi.
“Được, bây giờ mẹ cùng Thần nhi đi đón cha con về, nhà chúng ta ba người đoàn tụ!”
Veera nghe vậy lập tức vỗ bàn phản đối, nói: “Nghĩ hay lắm, sư đệ là của mình ngươi sao, làm sao có thể để hắn ở tại Nữ Vương Cung của ngươi ở rể được?”
Tel’Annas nghe vậy lập tức phản bác nói: “Sao mà không được, Nữ Vương Cung có hai người mẹ con ta, không ở đây thì ở đâu, chả lẽ đưa về Vực Hỗn Mang với ngươi?”
Nhìn thấy hai người lại chuẩn bị cãi nhau tiếp, Nam Tuyết Thần đành đứng lên chặn giữa hai người nói:
“Mẹ, dì, có gì từ từ nói, ta cảm giác mọi chuyện không có đơn giản như vậy, không phải hai người nói hắn đã chết từ trước rồi sao, hiện tại sống lại thế này chẳng phải rất kì quái.”
Hai người nghe vậy mới tỉnh thần lại, nhất là Tel’Annas, nàng thế nhưng mà tận mắt thấy phu quân biến mất không tăm hơi trong trận chiến lần đó.
Mà Veera lúc này lại nhìn Nam Tuyết Thần hồ nghi nói: “Thần nhi, trong con nhu vậy có phải là biết hắn từ trước?”
Nghe vậy Tel’Annas cũng chú ý sang con gái của mình, Nam Tuyết Thần thấy vậy cũng giảng giải đoạn quá khứ mà mình hội ngộ Nam Vô Tâm cho hai người.
Veera cùng Tel’Annas nghe xong cùng kinh ngạc, không hẹn mà cùng mà mỉm cười nói: “Đúng là duyên phận.”
Tel’Annas sau đó lại nghi hoặc nói: “Nghe Thần nhi nói như vậy, chẳng phải phu quân không biết Thần nhi là con của hắn, cũng không biết chúng ta..”
Veera gật đầu: “Không sai, khi nãy hai người không để ý bên trong ảnh chiếu sao, sư đệ nhìn trẻ hơn năm xưa một chút, cảnh giới cũng thấp hơn.”
Tel’Annas nghe vậy biểu tình trở nên thất lạc, buồn bã nói: “Vậy chẳng phải phu quân hiện tại không nhận ra chúng ta...”
Ba người trầm mặc một hồi, cuối cùng Tel’Annas không nhịn được mà đứng bật dậy, kiên quyết nói: “Đi gặp phu quân chẳng phải rõ sao, cứ đưa phu quân về đây rồi mọi việc từ từ giải quyết.”
Nam Tuyết Thần cũng tán thành với ý kiến của mẹ, gật đầu phụ hoạ: “Đúng vậy, chộp lão cha trở về ba mặt một lời chẳng phải sẽ rõ sao, đi!”
Veera một mặt kinh hãi nhìn mẹ con nhà này: “Ây, hai người bình tình đã, nhỡ đâu..”
Nhưng chưa nói hết thì đã thấy Tel’Annas quay sang nhìn nàng nói: “Ngươi có đi không?”
Veera khoé miệng run rẩy, mở miệng nói: “Được rồi, đi thì đi.”
Ba người đứng dậy, một mặt háo hức chuẩn bị xuất phát, Veera lại đột nhiên ngẩn ra, nói:
“Chờ đã!”
Tel’Annas và Nam Tuyết Thần khuôn mặt không vui nhìn nàng nói: “Chuyện gì nữa?”
Veera nhìn xuống toàn thân mình một lượt, sau đó cười nói: “Ngượng ngùng, đợi ta chuẩn bị một chút được không, ta không muốn dùng bộ dáng này đi gặp sư đệ.”
Nam Tuyết Thần nghe vậy xụ mặt lại, bực bội nói: “Thật phiền phức, không hiểu ngươi...”
Còn chưa nói xong thì đã nghe thấy âm thanh của mẹ mình vang lên:
“Đúng đúng, vậy mà ta quên mất, Thần nhi đợi mẹ một chút.”
Nam Tuyết Thần một mặt mộng bức nhìn xem mẹ của mình Tel’Annas và Veera chạy vào bên trong Nữ Vương Cung, kì quái nói nhảm một câu:
“Hai người này đúng là phiền phức, ài, mà ta có cần chuẩn bị một chút không nhỉ, dù sao cũng là đi gặp lão cha...”
Nửa tiếng đồng hồ sau, Nam Tuyết Thần đang ngồi trên ghế, một tay đặt lên bàn chống cằm bộ dáng cực kì chán trường, nàng thật không nghĩ ra hai người mẹ với dì của mình làm cái gì bên trong mà lâu như vậy, khiến nàng ngồi tại đây chờ đợi đến buồn ngủ.
Cuối cùng, từ trong Nữ Vương Cung hai bóng người lần lượt tiến ra, Nam Tuyết Thần thấy vậy u oán trừng họ một tiếng rồi mới đứng dậy.
Nhưng khi nhìn đến bề ngoài của hai người lúc, Nam Tuyết Thần triệt để há hốc mồm, không thể tin nổi vào hai nữ nhân trước mặt.
Một người không ai khác ngoài TelAnnas, mẹ của Nam Tuyết Thần, nhưng TelAnnas hiện tại đã thay đổi trang phục, trở thành một bộ váy công chúa màu trắng cực kì mỹ lệ, cộng thêm dung mạo vốn xinh đẹp và khí chất lạnh lùng của nàng thì đúng là tuyệt phối.
Nhưng là Nam Tuyết Thần khó tin nhất chính là về khuôn mặt của TelAnnas, vẫn là vẻ đẹp cao quý ưu nhã đó, nhưng có thể dễ dàng nhận ra, TelAnnas tấm mặt này đã được trang điểm qua một lượt, không những vậy mà còn là vô cùng đậm.
Nam Tuyết Thần thần sắc ngốc trệ nhìn vào khuôn mặt của TelAnnas cố nén không cười nói: "Mẹ, cái này, cũng hơi quá rồi đi, kì thực không cần làm đậm như vậy..."
TelAnnas nghe vậy khuôn mặt cũng hơi đỏ lên, quay sang đối với nữ nhân bên cạnh giận dỗi nói: "Thấy chưa, ta đã bảo không cần rồi, ngươi cứ cố phải trang điểm cho ta làm gì?"
Mà nữ nhân bên cạnh cũng là mười phần xinh đẹp, mặc trên người bộ váy dài máu tím yêu dị, phối cùng thêm dáng người yểu điệu bốc lửa của nàng khiến cho tổng thể mỹ quan càng thêm cuốn hút.
Chưa kể đến bên trên là khuôn mặt xinh đẹp tuyệt sắc, vừa mang theo vẻ trong trẻo thánh khiết nhưng phần vũ mị, cuốn hút lại là càng không thể che dấu, khiến cho người khác vừa muốn ôm nàng vào lòng thỏa sức chà đạp lại vừa muốn tôn nàng lên làm nữ thần cao quý không thể chạm, rất tự nhiên nhưng cũng rất mâu thuẫn.
Nữ nhân này không ai khác chính là Nữ Hoàng Bóng Đêm Veera, nếu có người hỏi đôi cánh và cặp sừng trên đầu của nàng đâu thì nó đã được Veera thu lại, nó là một phần bản thể từ huyết mạch Dơi Quỷ của nàng, còn gốc gác của Veera chính là nhân tộc chính thống, cho nên nàng có thể hóa thành hình người hoàn chỉnh.
Veera mỉm cười quyến rũ đối với TelAnnas nói: "Yên tâm, tiểu tinh linh ngươi tin ở tỷ tỷ, sư đệ chắc chắn rất thích kiểu dáng này của ngươi."
TelAnnas nghe vậy cũng hơi do dự, lại quan sát trên dưới Veera một lượt rồi nói: "Vậy sao ngươi biến thành bộ dáng này, trông chả giống ngươi tẹo nào."
Veera nghe vậy tiêu sái dạo bước về phía trước, hai bờ mông sung mãn lắc lư quyến rũ trong tầm mắt của hai mẹ con Nam Tuyết Thần, cười nói: "Tại vì, trong mắt sư đệ, ta vẫn luôn và cao quý thánh khiết Quang Minh Thánh Nữ!"
Nam Tuyết Thần không muốn để hai người này cãi nhau, bộ mặt hòa ái nói: "Được rồi, hai vị trưởng bối của con, hai người trông rất đẹp rồi, bây giờ chúng ta đi được rồi chứ?"
TelAnnas gật đầu, dùng pháp lực của mình mở ra một cánh cổng thông đạo, đến cảnh giới Chí Tôn như nàng, đây đã là điều dễ như trở bàn tay.
"À nhưng mà, chúng ta biết tìm phu quân ở đâu đây?"
Veera nghe vậy suy tư một hồi, nói ra: "Chúng ta đến trước khe vực Hỗn Mang, sư đệ hôm trước vừa chiến đấu tại đó."
"Ừm!" Hai mẹ con háo hức gật đầu, chuẩn bị tiến vào không gian thông đạo.
Trong lúc ba người khuôn mặt mong chờ háo hức vì sắp được gặp phu quân, sư đệ hay lão cha của mình thời điểm, cánh cổng thông đạo trước mặt ba người đột ngột bị một cỗ lực lượng khủng khiếp nhanh như chớp lao đến đánh tan.
Phanh...
Thấy vậy, ba người đầu tiên chính là sững sờ, sau đó trên trán đều hằn lên hắc tuyến, hiển nhiên là vô cùng tức giận, nhưng ba người chưa kịp làm gì thì trên bầu trời chợt phát ra một âm thanh vang vọng, ngữ khí bên trong thanh lãnh uy nghiêm, lạnh lùng cao quý làm cho người khác không dám phản bác:
"Không được đi gặp hắn!"
Nghe thấy âm thanh nữ tính đầy uy nghiêm này, trên khuôn mặt của TelAnnas và Veera chợt biến sắc, mà TelAnnas cũng kinh hãi không kém, giọng nói của người này, nàng quen thuộc.
Ba người đưa mắt nhìn đến nơi phát ra âm thanh, đó là một không gian thông đạo sáng chói đang được mở ra, xung quanh tản mạn từng nguồn ánh sáng thuần túy phảng phất như trên bầu trời tinh hà đang chiếu sáng.
Theo đó, một thân ảnh dáng người yểu điệu từ từ bước ra từ không gian thông đạo, nàng xuất hiện thời điểm, không thời gian xung quanh như đọng lại, những vầng sáng trên cao như tận lực chiếu lên người nàng làm cho hình bóng mờ ảo của thân ảnh kia càng thêm chói mắt mỹ lệ.
Mà bên dưới, ba người Nam Tuyết Thần cũng đã lờ mờ đoán được người đến là ai, dù là Chí Tôn hậu kì cảnh giới TelAnnas khi chạm mắt vào thân ảnh này lúc, hô hấp cũng hơi trì trệ chứ đừng nói là hai người bên cạnh, tự nhủ mà kinh hãi lẩm bẩm:
"Nữ Hoàng.."
"Nữ Hoàng đại nhân.."
"Tam..tam sư tỷ!
Dần dần, bóng người kia cũng hoàn chỉnh xuất hiện, đó là một nữ nhân dáng người cao ráo yểu điệu, trên thân mặc một bộ váy dài màu trắng được trang trí thêm những chi tiết tinh xảo, bộ y phục tuy kín đáo nhưng lại để lộ ra những mảng da thịt trắng nõn trên người nàng.
Trên khuôn mặt nữ nhân cũng là trắng trẻo nõn nà, làn da mịn màng, đôi môi hồng hào, mũi cao tinh xảo, nhưng đáng tiếc, phần mắt của nữ nhân bị che đi bởi một chiếc vương miện.
Trên đầu là mái tóc dài màu vàng kim mượt mà, đặc biệt hơn, đôi tài của nàng không giống như của nhân loại, nó dài và nhọn giống như Tinh Linh.
Nhìn tổng thể nàng xinh đẹp tuyệt mỹ, khí chất cao quý thánh khiết giống như một vị Thiên Giới Thần Nữ, phong hoa tuyệt đại, khuynh quốc khuynh thành có lẽ là để chỉ về vẻ đẹp của nàng.
Nữ nhân bắt đầu dạo bước, những bước chân khoan thai của nàng đạp trên không khí từ từ đi xuống giống như có những bậc thang vô hình dẫn nàng bước xuống.
Mỗi động tác của nàng dường như toát ra một cỗ thần vận, quanh thân nàng toả ra một cỗ khí thế quang minh chói lọi làm cho vạn vật xung quanh tự mà dâng lên một cỗ kính ý, không dám dâng lên ý niệm khinh nhờn.
Trên toàn Athanor đại lục, người có thể làm cho Tinh Linh Nữ Vương kinh ngạc, làm cho Nữ Hoàng Bóng Đêm hốt hoảng như vậy chỉ có một.
Nàng, Trung Ương Giáo Đình giáo hoàng, Thánh điện điện chủ, Thánh Quang Minh đương nhiệm Nữ Hoàng Ánh Sáng và được cho là cường giả đương thời mạnh nhất đại lục, người cai trị đầy kiêu hãnh của Bình nguyên vô tận - Ilumia!