Hổ Lâm Hùng hai huynh đệ ngồi đối diện Nam Vô Tâm cùng Hoa Tư Vũ, rót đầy chén trà, đưa sang cho hai người rồi nói: "Hoa đội trưởng cùng huynh đệ, mời uống trà."
Nam Vô Tâm cầm chén trà lên uống như bình thường còn Hoa Tư Vũ thì lại khoanh tay trước ngực, ánh mắt nghiêm nghị nói: "Ta đến đây không phải để uống trà!"
Hổ Huyền Vu thấy vậy thở dài rồi nói: "Ta cũng biết Hoa đội trưởng đến đây để thăm dò sự tình ở bên kia dị tộc, chắc cô đang thắc mắc vì sao chúng tôi không dẫn quân tấn công mà lại án binh bất động đúng chứ?"
Hoa Tư Vũ gật đầu rồi giọng điệu có chút mỉa mai nói: "Hổ gia các huynh đệ nhà ngươi chẳng phải nổi danh hiếu chiến sao? Hiện giờ lại như cún cụp đuôi trong nhà, không dám ra nghênh địch là sao?"
Hổ Huyền Vu nghe vậy thì tức giận: "Cô.." Nhưng Hổ Lâm Hùng nhanh chóng ngăn lại đệ đệ của mình, gương mặt hiện rõ sự bất đắc dĩ nói: "Hoa đội trưởng nói không sai, nhưng gần đây Dị tộc phía bên kia hành vi vô cùng lạ thường, đã có nhiều doanh trại của thế lực khác tiến đánh, nhưng..."
Ầm..
Hoa Tư Vũ đập bàn, nóng nảy nói: "Nhưng làm sao?"
Hổ Lâm Hùng bất đắc dĩ nói tiếp: "Nhưng hầu hết toàn thất bại trở về, không những vậy còn bị tổn thương nhân số không ít, thậm chí có lần Dị tộc còn ngang ngược xông thẳng sang phía bên này khe nứt, các doanh trại khi đó phải tập hợp lại miễn cưỡng mới đẩy lui được bọn chúng trở về."
Hoa Tư Vũ và Nam Vô Tâm nghe xong khuôn mặt hiện lên ngưng trọng thần sắc, họ bây giờ hiểu vì sao các doanh trại của các thế lực nơi thì không đánh dị tộc nơi thì doanh số còn ít, còn bên kia Dị tộc và khe nứt Hỗn Mang thì ngày càng bất ổn.
Nam Vô Tâm nhớ đến lần trước Dị tộc Hỗn Mang xâm lấn tại Đấu Trường Vinh Quang, kết hợp với lần này khe nứt Hỗn Mang ngày càng bất ổn, hắn đưa ra kết luận: "Xem ra là Vực Hỗn Mang gần đây nhất không an phận, bọn chúng có thể đang âm mưu thứ gì đó."
Hoa Tư Vũ gật đầu tán thành: "Có thể là vậy, nhưng việc này không phải chuyện nhỏ, phải báo cáo cho cao tầng của Vương Quốc."
Nghĩ gì đó, Hoa Tư Vũ lại nhìn hai huynh đệ Hổ gia nói: "Vậy các người không báo cáo trở về để yêu cầu tiếp viện sao?"
Hổ Huyền Vu nghe thế cũng không vui nói: "Đương nhiên là có rồi, nhưng mà tình hình bên trong Vương Quốc cũng không ổn, từ Đấu Trường Vinh Quang, Dị tộc lẻn vào lần đó khiến cho các cao tầng thế lực siết chặt an ninh, các đội quân và tướng sĩ được cử đi để đảm bảo an toàn bên trong Vương Quốc vì thế nhân số không còn nhiều, chưa thể lập tức tiếp viện chi chúng ta được!"
Hoa Tư Vũ gật đầu, nàng là người bên trong chấp pháp quân cho nên cũng biết điều này, nàng lại nhìn hai huynh đệ Hổ gia nói: "Vậy các người cứ định thế này mãi sao, cứ bị động để cho đám Dị tộc lấn áp mà không phản kháng gì à?"
Hổ Lâm Hùng lắc đầu nói: "Đương nhiên chúng ta muốn đánh, nhưng càng không thể ngu dốt mà lao vào hy sinh vô ích được, Dị tộc lần này vô cùng hung hãn, chúng ta căn bản không phải đối thủ của bọn chúng."
Nam Vô Tâm nghe vậy khó hiểu lên tiếng: "Vậy các doanh trại thế lực khác đâu, bọn chúng cũng không có động thái gì sao?"
Hổ Lâm Hùng lần nữa lắc đầu nói: "Bọn chúng cũng giống chúng ta, tổn thất không ít, trấn thủ thành công đã là may rồi chứ đừng nói đến phản công."
Hoa Tư Vũ nghe vậy đột nhiên nhìn sang Nam Vô Tâm, hỏi dò: "Này, ngươi nghĩ sao, doanh trại chúng ta nên làm gì?"
Nam Vô Tâm khó hiểu nhìn nàng: "Hỏi ta làm gì, cô mới là đội trưởng mà?"
Hoa Tư Vũ lại dõng dạc lên tiếng: "Là một thành viên trong chấp pháp quân, ngươi cũng phải đưa ra ý kiến của mình chứ."
Nam Vô Tâm trong mục đích đến đây là để đánh nhau, chém giết cho nên hắn không do dự mà trả lời: "Đương nhiên là đánh, các doanh trại khác không dám đánh thì chúng ta đánh!"
Hoa Tư Vũ cười lên sảng khoái vỗ vai Nam Vô Tâm đèn đẹt nói: "Ha ha, nói hay lắm, rất vừa ý ta!" Sau đó lại nhìn thẳng Nam Vô Tâm tán thưởng nói: "Quyết định rồi, ta sẽ phong ngươi làm phó đội trưởng, ngay ngày mai cùng ta tiên phong ra trận, đánh vào bên trong!"
Nam Vô Tâm không ngờ Hoa Tư Vũ lại nổng nổi như vậy, không biết là tự tin hay ngu dốt nữa nhưng dù thế nào thì hắn cũng không sợ, Dị tộc Đại Cao Thủ hắn không phải là chưa từng giết qua.
Để cho chắc chắn, Nam Vô Tâm nhắc nhở nói: "Nếu vậy thì đội trưởng, ta nghĩ chúng ta nên thăm dò tốt chiến lực của đám Dị tộc ra sao, không thể cứ lỗ mãng và xông vào được, không thể để các huynh đệ hy sinh vô ích."
Hoa Tư Vũ khẽ lườm hắn: "Nghĩ ta ngu sao, yên tâm, mọi sự đã có tính toán của ta."
Sau đó nàng quay sang nhìn hai huynh đệ Hổ gia, hai người vẫn còn đang khiếp sợ nhìn lấy hai tên này, họ không nghĩ rằng Nam Vô Tâm và Hoa Tư Vũ lại ngông nghênh như vậy, biết Dị tộc nguy hiểm mà vẫn dám đánh.
Hoa Tư Vũ lên tiếng: "Hai huynh đệ nhà các ngươi thì sao, có muốn hợp tác cùng ta làm một phen?"
Hổ Huyền Vu vội lắc đầu khuyên giải: "Hoa tướng quân, ta biết cô cùng Ayatte huynh đệ đây lợi hại nhưng không thể tùy ý như vậy được, Dị tộc lần này phái sang không ít Đại Cao Thủ cảnh giới, chúng ta cùng các doanh trại khác liên hợp còn không nắm chắc..."
Hoa Tư Vũ vẫn cố chấp nói: "Không, ta đã quyết định rồi, Dị tộc này ta đánh là cái chắc, còn các ngươi nếu không muốn đánh như cứ cụp đuôi ở trong nhà đi!"
Nàng đứng bật dậy rồi nói: "Trở về thôi!" Hoa Tư Vũ tiêu sái rời đi, đằng sau là Nam Vô Tâm cười khổ nhìn hai huynh đệ Hổ gia, đội trưởng này của hắn tính tình có chút ương ngạnh.
Hổ Lâm Hùng cùng Hổ Huyền Vu nhìn bóng lưng hai người rời đi thở dài một hơi, nhưng trong lòng lại cực kì khó chịu, hôm nay bị Nam Vô Tâm đến đánh tanh bành cái doanh trại còn chưa nói, lại còn bị Hoa Tư Vũ lên tiếng mỉa mai, hai huynh đệ nhà họ trước đây uy danh hiển hách khi nào chịu nhục qua.
Hổ Huyền Vu nhìn đại ca của mình cảm thán nói: "Chúng ta cứ như này mãi thôi sao hả đại ca?"
Hổ Lâm Hùng cười khổ, hắn lần đầu tiên cảm giác mình vô lực như thế này, nhớ lại cảnh Nam Vô Tâm độc chiến huynh đệ nhà mình khi nãy, Hổ Lâm Hùng ánh mắt liền kiên quyết nói:
"Không, ta cảm giác mình lại muốn làm một phen đại sự rồi..."
Hổ Huyền Vu nhìn đại ca của mình mỉm cười nói: "Chỉ cần huynh đi đâu, các huynh đệ chúng ta theo đó!"
...
Nam Vô Tâm cùng Hoa Tư Vũ trở ra ngoài, Hoa đội trưởng này đột nhiên nhìn chằm chằm hắn kì quái nói: "Xem ra ngươi không phải chấp pháp sứ bình thường rồi, có tên chấp pháp nào mà đè ra đánh hai tên đội trưởng sao?"
Nam Vô Tâm cười khổ: "May mắn thôi, so với Hoa đội trưởng ta còn kém nhiều!"
Hoa Tư Vũ lại lắc đầu nghiêm nghị nói: "Không cần khiêm tốn, ngươi rất mạnh, ta còn không biết bản thân mình có thể thắng được ngươi không nữa, cho nên nếu có dịp sau này đánh nhau một trận."
Nghe vậy Nam Vô Tâm chuyển sang chủ đề khác nói: "Hoa đội trưởng, tuy nói là đánh nhưng nghe qua hai huynh đệ kia nói, Dị tộc lần này phái sang không ít Đại Cao Thủ cảnh giới, toàn quân có thể nói là rất mạnh, chúng ta có thể đánh sao?"
Hoa Tư Vũ lườm hắn nói: "Thế nào, ngươi sợ?" Nam Vô Tâm lắc đầu: "Ta sợ cái rắm, chỉ là còn các huynh đệ khác thì sao, ta không muốn có người hy sinh vô ích."
Hoa Tư Vũ trầm ngâm một hồi, gật đầu nói: "Ta cũng nghĩ qua việc này, cho nên hôm nay chúng ta mới phải đi đến các doanh trại đây."
"Ý đội trưởng là?" Nam Vô Tâm hiếu kì nói.
Hoa Tư Vũ không trả lời mà chỉ về phía một doanh trại khác, hứng thú nói: "Đi, đám người thú của Rừng Nguyên Sinh sức mạnh không tầm thường, có thêm bọn chúng tham gia thì phần thắng sẽ cao hơn."
Nam Vô Tâm gật đầu hiểu ra, lại nghi hoặc nói: "Thế còn hai huynh đệ Hổ gia và đám chiến binh Okka thì sao?"
Hoa Tư Vũ thì lại thần bí cười nói: " Bọn chúng sao, ngày mai chẳng phải sẽ biết."
...
Đứng trước doanh trại Hộ Lâm Quân của Rừng Nguyên Sinh, Nam Vô Tâm chỉ tay vào bên trong nhìn Hoa Tư Vũ hỏi: "Đội trưởng, có cần ta vào náo một trận nữa không?"
Hoa Tư Vũ lắc đầu nói: "Không cần, có người ra đón chúng ta."
Nam Vô Tâm nghe vậy khó hiểu, nhưng rất nhanh trước mặt hai người xuất hiện một tên yêu tộc hớt hải chạy tới, nhìn thấy hai người đặc biệt là Nam Vô Tâm sau, trên mặt hiện lên vẻ e dè cùng cung kính nói:
"Là hai vị chấp pháp đại nhân đó sao, mời vào bên trong, thủ lĩnh của chúng ta đang đợi hai người!"
Nam Vô Tâm chưa hiểu sao mấy tên này lại cung kính với mình như vậy, Hoa Tư Vũ truyền âm cho hắn nói: "Khi nãy ngươi phá một trận động tĩnh không nhỏ, các doanh trại xung quanh đều đã thấy hết rồi, bọn chúng không muốn bị ngươi phá nhà mà thôi!"
"Ồ!" Nam Vô Tâm gật gù, sau đó cùng Hoa Tư Vũ theo tên Yêu tộc kia vào bên trong doanh trại.
Hộ Lâm Quân mà một đội quân chủ chốt của Rừng Nguyên Sinh, có nhiệm vụ chiến đấu và đảm bảo an ninh các khu vực bên trong lãnh thổ.
Thành viên bên trong chủ yếu là Yêu tộc, vô cùng đông đảo cùng mạnh mẽ và đặc biệt là tuyệt đối trung thành với Tinh Linh Nữ Vương Tel'Annas!
Vào lên trong doanh trại, Nam Vô Tâm cùng Hoa Tư Vũ thấy ở đó một ông lão trung niên già dặn với bên trên đầu là hai chiếc sừng hươu mọc dài lên đang ngồi đợi sẵn.
Thấy hai người tiến vào, ông lão nở nụ cười thân thiện đứng lên nói: "Chào hai vị, ta là Lộc Dương, là thủ lĩnh của chi nhánh Hộ Lâm Quân này, mời hai vị ngồi."
Nam Vô Tâm cùng Hoa Tư Vũ ngồi xuống, hắn đưa ánh mắt dò xét đến ông lão này phát hiện ông lão này là một tộc nhân của chủng tộc Hươu tộc, sở hữu hơi thở mạnh mẽ và thâm hậu của Đại Cao Thủ cảnh giới không thua kém gì so với Hoa Tư Vũ.
Hoa Tư Vũ thì không được kiên nhẫn như vậy, nàng nhìn thẳng vào Lộc Dương, thẳng thừng nói: "Ừm, Lộc lão đầu, sống không còn lâu được nữa đi, vậy sao không đánh một trận."
Lộc Dương run run khuôn mặt đỏ lên vì tức giận, không ngờ cái nữ nhân loại này lại thô lỗ và láo toét như vậy, nhưng ánh mắt nhìn đến Nam Vô Tâm, tràng cành hắn quậy banh doanh trại của Chấp Pháp Quân Okka vẫn còn trong đầu mình, lại nhịn xuống.
Nam Vô Tâm cũng bất ngờ, vội lên tiếng khuyên giải nói: "Lộc lão, đội trưởng của ta từ nhỏ khuyết thiếu tình thương nên tính tình hơi thất thường một chút, chứ cô ấy không có ác ý, mong lão bỏ qua."
Hoa Tư Vũ trừng trừng Nam Vô Tâm, hận không thể cuồng đánh tên này một trận vì dám nói nàng khuyết thiếu tình thương, nàng có một vị sư phụ rất yêu thương nàng đây.
Lộc Dương hòa hoàn một chút, lại thở dài nói: "Địch quá mạnh, lão già ta còn trấn thủ được cái khe nứt đến thời điểm này là rất may mắn rồi..."
"Nếu chấp pháp đại nhân muốn đánh thì thứ lỗi cho lão già ta chỉ có thể đứng sau cổ vũ, không tham gia được!"
Hoa Tư Vũ nghe xong cười lạnh...