Hải Đăng nhìn vợ mình rồi quay sang nhìn hai ông bà sui gia.
Mạc thị cũng là một công ty bất động sản mới lên sàn nhưng đã đạt được rất nhiều thành công.
Nhìn Mạc tổng đang cười ôn hòa ngồi đối diện, gia đình này ông quả thật rất vừa ý.
Đúng lúc này Tô thị cũng đang chuẩn bị xây dựng một trung tâm phía Đông, việc liên kết với một công ty bất động sản quả không tồi.
Mạc phu nhân cũng rất hài lòng về bố mẹ chồng tương lai của Tiểu Phi.
Bà còn đang lo con gái của bà sang nhà chồng bị người ta bắt nạt giờ nhìn thái độ của hai người này bà cũng yên tâm.
“Các con định bao giờ làm đám cưới?” Cả bốn vị trưởng bối không hẹn mà gặp cùng tung ra nghi vấn cho hai người.
Mạc Phi Nhi nhẹ nhàng cười nói:
“Chúng con sẽ đăng kí kết hôn trước.
Còn về đám cưới, chúng con định sau khi sinh tiểu bảo sẽ tổ chức ạ.” Mạc Phi Nhi nói rồi cô quay ra nắm tay anh.
Hàn Tuấn Thiên mỉm cười ôn hòa nhìn cô, đan tay mình vào tay cô, tận hưởng những ấm áp mà cô đem đến.
“Sao có thể thế được? Tiểu Phi là do tôi mang nặng đẻ đau sinh ra.
Nó cưới chồng mà cũng chỉ đi đăng kí kết hôn không tổ chức đám cưới có phải quá thiệt thòi cho nó rồi không.?” Mạc phu nhân tức giận nói.
Cái gì đây mới vừa rồi còn ăn nói nghe hay thế.
Bây giờ con bà có thai lại còn định ăn hiếp Phi Nhi sao? Không dễ thế đâu.
Mạc Phi Nhi nhịn cười nhìn mẹ.
Đừng vì bộ dạng đoan trang nhã nhặn của bà thường ngày màbị đánh lừa, bà chính là sư tử Hà Đông trong nhà.
Mạc Phi Nhi định thanh minh cho anh và bố mẹ chồng tương lại thì bị anh ngăn lại.
Anh ôn tồn nói:
“Thực ra gần đây Hàn thị có rất nhiều dự án, con cũng quá bận rộn.
Nếu bây giờ tổ chức e không thuận lợi lắm, con không thể dành thời gian nhiều cho cô ấy được mà đây là sự kiện trọng đại trong đời cô ấy, con cũng không muốn làm qua loa.”
Cô cảm động nhìn anh.
Bây giờ thì cô biết vì sao cô yêu anh rồi.
Bởi vì anh đứng ở cương vị nào cũng là xuất sắc nhất, kể cả là tồng tài hay là một người chồng.
Mạc Phi Nhi nghĩ đến lúc anh làm bố, có lẽ anh sẽ là người bố rất tuyệt.
Nghĩ đến đây nụ cười trên môi cô càng đậm hơn.
“Vậy được hai con nhanh chóng đi đăng kí kết hôn đi.
Dù không cưới thì cũng nên có bữa cơm thân mật có phải không hai ông bà sui gia?” Lúc này Mạc lão gia mới mở lời.
Tất cả mọi người đều đồng ý, tiếng cười nói vui vẻ lại âm vang trong căn nhà.
Sáng hôm sau, Hàn Tuấn Thiên đã có mặt từ sớm, anh nhẫn nại chờ cô chuẩn bị, ân cần mua đồ ăn sáng cho cô rồi cả hai cùng đến cục dân chính.
Mạc Phi Nhi như bị kích động vậy, trong xe cô không ngừng ngó ngoáy, quay sang trái, quay sang phải, liên tục trò chuyện với anh.
Hàn TuấnThiên không hiểu hết những gì cô nói nhưng vẫn chăm chú lắng nghe.Nhìn bộ dạng của cô anh thầm cảm thán: “tiểu bảo à, con đừng nói lắm như mẹ con nha, nhà chúng ta cần một cái loa là đủ rồi.”
Goody’s Café.
Mạc Phi Nhi cầm giấy chứng nhận trên tay, khuôn mặt sung sướng.
Cô đọc những dòng chữ ghi trong tờ giấy không biết bao nhiêu lần.
Thật tuyệt vời, một tờ giấy chứng minh quan hệ giữa hai người, gắn kết cô với anh, chứng minh tiểu bảo có một gia đình.
Cô lặng nhìn người đàn ông đang đứng bên ngoài, Hàn Tuấn Thiên à bây giờ anh là ông xã của em rồi!
Hàn Tuấn Thiên ngắm nhìn cô trong tiệm cà phê, đôi môi cũng nhướn lên.
Anh dường như không đủ tập trung để nghe hết những báo cáo của thư ký mới.
Anh cười nhìn cô rồi lại quay ra tiếp tục nói điện thoại.
Lật mặt
Báu vật trên tay đột ngột bị lấy mất.
Mạc Phi Nhi cau có nhìn lên:
“Cô cũng quá giỏi rồi.
Giờ còn làm dâu trong Tô gia nữa.” Tuyết Kỳ Nhi châm chọc, cầm tờ giấy chứng nhận phất phẩy trước mắt cô.
‘’Lại là cô sao, sao cô cứ đi theo chồng tôi vậy? Hay là tôi đã đắc tội gì với cô?” Mạc Phi Nhi bực dọc cướp tờ giấy về nhanh nhẹn cất tờ giấy vào trong túi.
“Câu đấy phải là tôi hỏi cô mới đúng.
Cô tự ngẫm lại xem mình đã làm gì? Cái bộ dạng tỏ ra thanh cao của cô lừa được họ chứ không lừa được tôi đâu.Lần này coi như kế hoạch của cô thành công, không những được làm ấm giường Hàn tổng giờ lại còn mang thai con cháu Hàn gia.
Cô mỉa mai tôi thà rằng tự nhìn lại mình đi.
Cô cũng đâu thua kém gì.?” Tuyết Kỳ Nhi khinh bỉ nhìn cô gái đối diện.
Làm con dâu Hàn gia cô ta không xứng đáng.
Tất cả cũng vì đụng độ với cô ta ở quán cà phê làm bao nhiêu xui xẻo đổ ập xuống.
Khó khăn lắm mới được làm nữ diễn viên chính thì nhà tài trợ lại đòi đổi nếu không sẽ rút vốn đầu tư.
Lại còn đến công ty đại diện, thấy cô không có tiềm năng khai thác nên định kết thúc hợp đồng với cô.
Giờ đây Tuyết Kỳ Nhi đang trong hoàn cảnh khó khăn cực độ.
Hóa ra tất cả không chỉ là ngẫu nhiên, nếu cô không nghe lỏm được cuộc nói chuyện của đạo diễn và biên kịch thì cô không bao giờ biết được rằng kẻ đầu sỏ cho mọi chuyện lại là con ả Mạc Phi Nhi này và người tiến hành thay cô ta chính là Vũ tổng, Vũ Mặc Luân.
“Đừng tự đánh đồng cô với tôi.
Tôi không phải loại con gái như cô.” Mạc Phi Nhi giận dữ nhìn người con gái đối diện, thật muốn động thủ với cô ta.
Ân oán hôm trước còn chưa tính sổ với cô, giờ cô ta còn dám xuất hiện ăn nói hàm hồ, thật ghê tởm.
“Ai chả biết cô vì tiền nên mới làm mọi cách để trở thành con dâu Hàn gia, không phải sao? Thật sự muốn hỏi xem bí quyết của Mạc tiểu thư là gì mà một tấc từ gà vườn hóa thiên nga.” Tuyết Kỳ Nhi dùng giọng chua ngoa tiếp tục châm chọc..