Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hai tháng sau. ..

 

 

 

Tiểu rái cá đứng trên đỉnh thác nước, đưa móng vuốt nhỏ về phía Lê Vĩ đứng bên dưới khiêu khích kêu lên:

 

 

 

“Chít!”

 

 

 

Lê Vĩ nhếch mép cười một cái, thả người phóng lên từng khối đá lớn, không lâu sau đã đứng đối diện với nó.

 

 

 

Tiểu rái cá bằng vào nỗ lực phi thường đã chinh phục thành công thác nước cao hàng nghìn mét.

 

 

 

Sự tiến bộ của nó là thứ mà mắt thường có thể nhìn thấy.

 

 

 

Khoảng thời gian đầu, tiểu rái cá mỗi lần đụng vào đá ngầm hay các chướng ngại vật trên đường vượt thác đều sẽ thương tích đầy mình, vết thương loang lổ.

 

 

 

Nhưng hiện tại nó như có được kim thân bất hoại, cụng đầu vào đá chỉ khiến đá nát tan, móng vuốt nhỏ sắc lẹm có thể dễ dàng cắt ngang một khúc gỗ lớn. ..

 

 

 

Vượt thác thành công, ngoại trừ bộ lông ướt sũng, cả cơ thể nó lại lành lặn vô cùng, còn muốn thách đấu Lê Vĩ ngay lập tức.

 

 

 

Nói con hàng này là yêu nghiệt luyện thể, quả thật không quá chút nào.

 

 

 

Bất quá hai tháng qua Lê Vĩ cũng không hề rảnh rỗi.

 

 

 

Hắn đã luyện hoá hơn một nửa linh thạch cấp thấp mà mình có, tu vi đạt đến Trúc Cơ Hậu Kỳ, sánh ngang với Âm Mị Nhiên.

 

 

 

Lê Vĩ tin rằng hiện tại nếu để mình chiến đấu với Âm Mị Nhiên thêm một lần nữa, mình chắc chắn có thể dễ dàng hạ gục nàng mà không cần phải bỏ chạy thục mạng rồi thừa cơ đánh lén.

 

 

 

Hắn đã đủ tư cách sáng lập thế lực cấp thấp, làm một tiểu tông chủ.

 

 

 

Nhưng trước mắt, tiểu rái cá này chính là thử thách không nhỏ với Lê Vĩ.

 

 

 

“Chít!”

 

 

 

Tiểu rái cá cực kỳ kiêu ngạo hướng Lê Vĩ ngoắc ngoắc, ý nói chấp ngươi đánh trước.

 

 

 

Lê Vĩ cười tà, móc ra hai xiên cá nướng ném đến cho nó:

 

 

 

“Ăn và hồi sức đi, ta sẽ không chiếm lợi thế của ngươi đâu. ”

 

 

 

Tuy rằng không bị thương nhưng tiểu rái cá cũng tốn khá nhiều sức mới chinh phục thác nước thành công, Lê Vĩ muốn giúp nó khôi phục toàn thịnh rồi mới đánh với mình, để nó tâm phục khẩu phục.

 

 

 

Trong mắt tiểu rái cá hiện lên vẻ khâm phục, nó hiểu ý đồ của Lê Vĩ, cũng không cưỡng lại nổi sức hấp dẫn của cá nướng, tiếp nhận xiên cá liền ngoan ngoãn ngồi ăn.

 

 

 

Lê Vĩ đứng trên cao nhìn khắp Tiểu Lục Lâm, thác nước hùng vĩ đổ xuống dòng suối tạo thành những làn sương trắng mờ ảo như chốn tiên bồng, thanh âm nước đổ ầm ầm như trống trận. ..

 

 

 

Đến thế giới này với mong muốn tìm kiếm mỹ nhân, kết quả mỹ nhân chưa thấy đâu. .. chỉ toàn làm bạn với núi rừng, hiện tại lại muốn thu phục một con sủng vật kỳ lạ.

 

 

 

Nhưng dù là như thế, mấy tháng thời gian vừa qua lại đặc sắc tuyệt luân, có được những cảm giác mà 30 năm cuộc đời nhàm chán ở kiếp trước của hắn cũng chưa từng được trải nghiệm. ..

 

 

 

Cái loại cảm giác này khiến nội tâm Lê Vĩ dần dần thay đổi.

 

 

 

Nam nhân mà, có ai không ôm giấc mộng hào khí bốn phương, tung hoành ngang dọc?

 

 

 

Có lẽ thế giới này càng thêm thích hợp với hắn.

 

 

 

“CHÍT”

 

 

 

Đã xử lý xong thức ăn, tiểu rái cá với cái bụng căng tròn càng thêm khí thế, hai mắt nhỏ tròn trở nên sắc bén nhìn Lê Vĩ.

 

 

 

“Kể từ hôm nay, ngươi chính là đồng bọn của ta!” Lê Vĩ tuyên bố.

 

 

 

Âm Lực ngưng tụ vào đầu ngón tay, một chỉ nhanh chóng bắn về phía mục tiêu.

 

 

 

XOẸT!
 

 

 

Tiểu rái cá nhẹ nhàng vung tay, một lớp màn chắn bằng nước đã bao trùm cơ thể của nó.

 

 

 

Âm Sát Chỉ bắn vào màn nước như gặp phải tấm thuẫn kiên cố, bị bắn ngược trở về.

 

 

 

Tiểu rái cá nâng lên hai cái tay nhỏ, trên tay hiện ra từng viên từng viên Thuỷ Linh Lực ngưng kết thành đạn, hung hăng ném về phía Lê Vĩ.

 

 

 

Đùng đùng đùng đùng. ..

 

 

 

Trong nháy mắt đã có hơn mười viên Thuỷ Đạn bắn ra, nhắm vào rất nhiều vị trí trên thân thể hắn.

 

 

 

“Âm Sát Chưởng!”

 

 

 

Lê Vĩ hừ một tiếng vung tay chưởng ra, Âm Lực ngưng tụ thành hai cái chưởng pháp có đường kính hàng chục mét, bóp nát toàn bộ Thuỷ Đạn.

 

 

 

Phân Ảnh Bộ Pháp kích hoạt, Âm Ảnh và bản thể của hắn tách thành hai hướng, một trước một sau tập kích tiểu rái cá.

 

 

 

Tiểu rái cá thấy vậy ánh mắt loé lên, vung chân nhỏ đạp thẳng về phía trước.

 

 

 

Bùm.

 

 

 

Âm Ảnh bị nó đạp nổ tung, Lê Vĩ cười đắc ý: “Mắc mưu rồi!”

 

 

 

Bản thể từ phía sau đánh ra Âm Sát Trảo, bàn tay của Lê Vĩ nhuộm đen, móng vuốt vươn dài chụp thẳng vào gáy của nó.

 

 

 

Nào ngờ cơ thể tiểu rái cá linh hoạt dẻo dai, tốc độ nhanh đến kinh hồn.

 

 

 

Đạp hụt mục tiêu trước mặt, nó liền xoay một vòng ở giữa không trung như vũ công nhảy múa, cái chân nhỏ đạp thẳng về phía sau.

 

 

 

ẦM!

 

 

 

Lê Vĩ chỉ cảm thấy cánh tay của mình như sắp bị đá gãy, móng vuốt bị nghiền thành từng mảnh.

 

 

 

Tiểu rái cá nhân cơ hội đó, một vòng Thuỷ Linh Lực uốn quanh cơ thể nó từ đầu đến chân, phần đầu là xoáy nước như mũi khoan bén nhọn hung hăng lao thẳng vào bụng của Lê Vĩ.

 

 

 

“Không xong. ”

 

 

 

Lê Vĩ sắc mặt tái mét, cái đầu bình thường của tên này đã có thể cụng nát cả đá, nếu kết hợp thêm mũi khoan Thuỷ Lực, mình chẳng phải sẽ thành bánh donut?

 

 

 

Thực lực của con rái cá này rõ ràng không kém gì Trúc Cơ cấp cao.

 

 

 

Tuy nhiên né tránh không phải là cách.

 

 

 

Tiểu rái cá cực kỳ cao ngạo, muốn nó tâm phục khẩu phục phải chính diện mạnh hơn nó, không được dùng mưu hèn kế bẩn.

 

 

 

Nghĩ đến đây, Lê Vĩ không giữ lại chút nào.

 

 

 

Âm Dương Đồ trong đan điền xoay tròn dữ dội, Âm và Dương hai loại lực lượng dung hợp vào nhau.

 

 

 

Cánh tay của Lê Vĩ nhanh chóng hiện lên hai màu trắng và đen uyển chuyển hoà hợp.

 

 

 

Đồng thời Linh Thụ cũng phát ra ánh sáng chói mắt, những phiến lá cây thần kỳ lan toả Linh Lực như thác lũ tiến ra, cuồn cuộn chảy vào nắm tay của Lê Vĩ.

 

 

 

Chiêu này lần trước đã đấm nát Âm Mị Nhiên, hiện tại tu vi của Lê Vĩ còn cao hơn, xem thử tiểu rái cá có thể chịu đựng.

 

 

 

“Âm Dương Quyền!”

 

 

 

Một nắm đấm trắng đen khổng lồ nhắm ngay mũi khoan oanh tạc.

 

 

 

OÀNH.

 

 

 

Không khí nổ tung, thác nước chấn động kịch liệt. ..

 

 

 

Răng rắc. ..

 

 

 

Nắm tay hiện ra lỗ thủng, tay phải của Lê Vĩ nát bấy, máu thịt be bét, xương cốt rạn nứt. .. toàn thân bị chấn rơi xuống dòng thác khổng lồ.

 

 

 

Mà tiểu rái cá cũng giống như diều đứt dây bị đấm cho bay ngược lên thiên không, Thuỷ Linh Lực quanh thân tán loạn, cái đầu đầm đìa máu. ..

 

 

 

Nó đau đến choáng váng, hai mắt như muốn ngất đi.

 

 

 

Nhưng nhìn thấy Lê Vĩ sắp bị dòng thác nhấn chìm, nó cưỡng ép giữ cho bản thân tỉnh táo, vội vàng lao vào trong nước tìm kiếm hắn.

 

 

 

“Ta không sao. .. mẹ nó. .. ”

 

 

 

Thanh âm đầy đau đớn nhăn nhó của Lê Vĩ truyền đến, thả trôi tự do mặc cho dòng thác cuốn đi, cố gắng vận chuyển Linh Lực cầm máu.

 

 

 

RỪ. ..

 

 

 

Đúng lúc này chẳng biết từ đâu ra, một con Kình Ngư như sói đói rình mồi, nó to gấp hàng chục lần so với cơ thể Lê Vĩ đón đầu ngay dòng chảy, há miệng ra sẵn sàng nuốt trọn lấy hắn.

 

 

 

“Tổ cha mày chứ, ở đâu ra?” Lê Vĩ mắng to.

 

 

 

Mắt thấy sắp chui vào bụng cá, tiểu rái cá lại như tàu ngầm lao vọt đến.

 

 

 

Chỉ thấy nó vung tay ra, một viên đá hình tròn từ phía sau thác nước như pháp bảo được triệu hồi bắn tới, vừa vặn rơi vào trong tay của nó.

 

 

 

“CHÍT. .. ”

 

 

 

Tiểu rái cá giận dữ gầm lên, dồn nén Thuỷ Linh Lực vào trong viên đá tròn, cơ thể như hiện lên từng đường gân, dốc hết sức bình sinh vung mạnh ném ra.

 

 

 

BÙM!

 

 

 

Lao mạnh như lưu tinh, cái đầu to lớn của Kình Ngư nổ tung thành thịt vụn.

 

 

 

Lê Vĩ rùng mình, nhưng cũng nhanh trí ôm lấy Kình Ngư, xem nó như cái phao nhanh chóng bơi vào trong bờ.

 

 

 

Tiểu rái cá nhanh nhẹn bơi theo, cái đầu còn không ngừng chảy máu. ..

 

 

 

“Ngươi không sao chứ?”

 

 

 

Lê Vĩ cảm động đem nó ôm lấy, tiểu gia hoả này không ngờ đã bị thương nặng như thế còn vất vả cứu mình.

 

 

 

Tiểu rái cá lè lưỡi liếm liếm mặt hắn, ánh mắt tròn biểu lộ tự tin, móng vuốt nhỏ chỉ chỉ vào cơ thể Kình Ngư đầy thèm thuồng.

 

 

 

“Hahaha, tốt tốt. .. ta đem nó làm thành mười món chiêu đãi ngươi. ”

 

 

 

Lê Vĩ vui vẻ cười to.

 

 

 

Hắn lấy ra quần áo của Âm Mị Nhiên xé rách thành từng miếng vải, băng bó cẩn thận cánh tay của mình.

 

 

 

Chỉ cần Linh Lực vẫn còn, hắn có thể tự vận chuyển Linh Lực trị thương, không cần dùng đến Liệu Thương Đan quý giá.

 

 

 

Trừ phi gặp nguy hiểm tính mạng, bằng không Lê Vĩ sẽ không dùng Liệu Thương Đan.

 

 

 

Loay hoay gần nửa ngày, rốt cuộc hắn cũng miễn cưỡng cắt con Kình Ngư ra thành nhiều phần.

 

 

 

Kích thước của con cá này quá to, nặng vài trăm cân. .. ăn một lần chắc chắn sẽ không hết.

 

 

 

Lê Vĩ cất hai phần ba vào trong Nhẫn Trữ Vật, lượng thịt còn lại một lần nữa được đưa lên lò. ..

 

 

 

Tiểu rái cá ở bên cạnh nhìn đã sớm nước bọt chảy ròng, nhưng vẫn kiên nhẫn chờ đợi.

 

 

 

Không lâu sau, bữa tiệc thịnh soạn phong phú đã được bày bên dòng suối. ..

 

 

 

Một người một thú ngồi cặm cụi ăn.

 

 

 

Lê Vĩ quan sát, sau khi ăn vào. .. vết thương từ Âm Dương Quyền do mình gây ra trên đầu tiểu rái cá đang kết vảy, tự động chữa lành.

 

 

 

“Trận vừa rồi chúng ta hoà? Thế nào?” Hắn gian xảo hỏi.

 

 

 

Hắn âm thầm cảm thấy may mắn, may mắn vì vừa rồi chiến đấu tiểu rái cá không dùng đá ném mình, nhìn kết cục của con kình ngư là hiểu, quá mức khủng bố.

 

 

 

“Chít. .. ” Tiểu rái cá vui vẻ cười tít mắt, nó nhào vào lòng Lê Vĩ cọ cọ.

 

 

 

Tuy rằng Lê Vĩ không chính thức đánh bại nó, nhưng thực lực và phẩm tính của Lê Vĩ đã được nó tán thành, vì vậy quyết định đi theo hắn.

 

 

 

Chỉ thấy tiểu rái cá nhắm mắt lại, trên đầu bỗng nhiên hiện ra một tia hư ảnh của nó, trong suốt và nho nhỏ.

 

 

 

Lê Vĩ giật mình, đây hình như là một tia linh hồn?

 

 

 

Linh hồn của tiểu rái cá tiến vào lồng ngực của Lê Vĩ, chậm rãi phụ thuộc vào linh hồn hắn.

 

 

 

“Đây là khế ước sao?” Lê Vĩ cảm nhận được giữa mình và tiểu rái cá trở nên thân cận vô cùng, có một loại liên kết vô hình nào đó.

 

 

 

Hình như giữa hai bọn hắn, chỉ cần một bên gặp chuyện gì bên kia sẽ lập tức cảm ứng được.

 

 

 

“Đúng vậy đó. ” Một thanh âm non nớt trong trẻo bỗng nhiên truyền vào đầu.

 

 

 

Lê Vĩ sửng sốt: “Là ngươi vừa nói chuyện?”

 

 

 

“Chính là ta nha chủ nhân. ” Tiểu rái cá chống nạnh đầy ngạo kiều.

 

 

 

Lê Vĩ bừng tỉnh đại ngộ: “Xem ra khi khế ước thành công, ta có thể hiểu được ý niệm ngươi muốn truyền tải. ”

 

 

 

“Đúng thế, hiện tại ngươi là chủ nhân của ta, chít!” Tiểu rái cá gật gật cái đầu nhỏ.

 

 

 

Lê Vĩ nở nụ cười hài lòng xoa xoa cái đầu nhỏ của nó nói:

 

 

 

“Ngươi nên có một cái tên phù hợp, cũng không thể cứ gọi là rái cá mãi được. ”

 

 

 

Tiểu rái cá chớp chớp mắt, rất có linh tính mong chờ.

 

 

 

Hiển nhiên nó cũng muốn được có tên.

 

 

 

Lê Vĩ vuốt cằm suy nghĩ, thấy nó có bộ lông nâu đẹp mắt, liền bén nhạy nói:

 

 

 

“Hay gọi ngươi là Tiểu Nâu?”

 

 

 

“Không muốn. ” Tiểu rái cá lắc đầu như trống bõi, chán ghét cái tên như vậy.

 

 

 

“Ngươi thích ăn cá, vậy gọi Tiểu Ngư thì sao?” Lê Vĩ đưa ra một cái tên khác.

 

 

 

“Ta thích ăn cá chứ không muốn làm cá, chítttttt. ” Tiểu rái cá giận dữ.

 

 

 

Cảm thấy đặt tên theo hình dáng và sở thích không phù hợp, Lê Vĩ quyết định đổi hướng nói:

 

 

 

“Vậy Tiểu Bối thì sao? Bối trong bảo bối nha. ”

 

 

 

“Chít chít, vậy ta liền làm Tiểu Bối. ” Tiểu rái cá vỗ tay thích thú, quyết định lựa chọn cái tên này.

 

 

 

Lê Vĩ thở phào, rốt cuộc cũng khiến con hàng này hài lòng.

 

 

 

Vừa ăn cá, Lê Vĩ nhớ lại thủ đoạn vừa rồi của Tiểu Bối, vội hỏi:

 

 

 

“Viên đá vừa rồi ngươi ném thủng đầu cá lớn hình như rất lợi hại. ”

 

 

 

“Đương nhiên rồi, nó chính là đồ chơi của ta, gọi là đến!” Tiểu Bối đắc ý vung tay nhỏ.

 

 

 

Vèo. ..

 

 

 

Từ dưới mặt nước, một viên đá tròn màu đen bay lên, chuẩn xác rơi vào tay nó.

 

 

 

Rái cá chính là dân chơi đá điêu luyện, biết cách tung hứng đá, nghe nói mỗi con rái cá đều có những viên đá riêng yêu thích của riêng chúng nó, cực kỳ chung thuỷ với viên đá này.

 

 

 

Lê Vĩ rùng mình, có đánh chết hắn cũng không tin thứ này là viên đá bình thường.

 

 

 

Nếu là đá bình thường, làm sao gọi thì đến như vậy?

 

 

 

“Cho ta mượn xem thử nào!” Hắn đề nghị.

 

 

 

“Xem xong rồi nhớ trả cho ta!” Tiểu Bối rụt rè nói, nó rất thích viên đá này nha.

 

 

 

“Yên tâm, dù nó có là pháp bảo cao cấp ta cũng không đoạt của ngươi. ”

 

 

 

Lê Vĩ cầm lấy viên đá trong tay, chỉ thấy nó tròn một cách hoàn hảo. .. bỗng nhiên hắn rùng mình.

 

 

 

Bởi vì viên đá rõ ràng động đậy. ..

 

 

 

“Cái gì thế này?” Lê Vĩ cẩn thận quan sát.

 

 

 

RĂNG RẮC. ..

 

 

 

Bất chợt, viên đá nứt ra một cái khe hẹp.

 

 

 

Ngay khi Lê Vĩ và tiểu rái cá còn chưa kịp phản ứng, viên đá bỗng nhiên nhắm ngay giữa trán của hắn lao vào.

 

 

 

“AAAAAAAAAAAA. .. ”

 

 

 

Cơn đau khủng bố như muốn tách đôi đầu mình thành hai mảnh, Lê Vĩ ngửa đầu gào thét, cơn đau dữ dội khiến hắn triệt để ngất đi.

 

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!