Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 Lạc Thanh Chu ngẩng đầu nghi ngờ nói:   

 

 

- Tiền bối, còn có cái gì?   

 

Thân ảnh xanh nhạt nhìn hắn vài lần, lúc này mới nói:   

 

- Còn có, tốt nhất đừng gọi ta tiền bối.   

 

Nói xong, xoay người, ánh mắt lần nữa nhìn đỉnh núi phía xa xa, âm thanh linh hoạt kỳ ảo mà thanh lãnh:   

 

- Ta không thích.   

 

Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, cúi đầu chắp tay nói:   

 

- Vâng, nguyệt... Tỷ tỷ.   

 

Thân ảnh xanh nhạt lông mày nhảy một cái, hình như muốn quay đầu nhìn về phía hắn, nhịn xuống, tiếp tục nhìn nơi xa, không nói thêm gì nữa.   

 

- Nguyệt tỷ tỷ, vậy Phi Dương cáo từ trước.   

 

Lạc Thanh Chu quay người, tung bay mà đi.   

 

Đợi hắn rời khỏi hồi lâu.   

 

Thân ảnh xanh nhạt quay đầu, nhìn về hướng hắn biến mất, run lên một hồi, tự lẩm bẩm:   

 

- Nguyệt... Tỷ tỷ?   

 

Lạc Thanh Chu trở lại Tần phủ, đi vườn hoa kia trước.   

 

Thân ảnh cô đơn lạnh lẽo kia đã rời khỏi, đoán chừng là sợ buổi sáng lại gặp được hắn, hoặc là gặp được người khác.   

 

Không sao.   

 

Vòng tay đồ trang sức gì đó, sẽ tặng lại cho nàng hết.   

 

Hắn cũng không tin, lấy thủ đoạn của hắn, còn tặng không ra.   

 

Nói thật, Hạ Thiền nha đầu kia thật ra dễ dụ hơn Bách Linh nhiều.   

 

Nói dễ nghe một chút, nha đầu đó là đơn thuần và đơn giản.   

 

Nói khó nghe chút, chính là đần.   

 

Đương nhiên, cô nương như vậy đáng thương, cũng sẽ càng khiến lòng người đau và thương tiếc.   

 

Dù sao hắn mỗi lần thấy nàng một mình ngồi xổm trong hoa viên yên lặng ở nơi đó làm việc, trong lòng đều sẽ có chút khó chịu, bằng không thì cũng sẽ không tự mình đa tình đi giúp nàng.   

 

Trở lại trong phòng.   

 

Ngoài cửa sổ sắc trời vẫn đen nhánh như cũ.   

 

Mặt trời còn giấu trong đường chân trời, chỉ là chỗ xa nhất chân trời, có một tia trắng sáng.   

 

Nhìn qua có vẻ thời tiết hôm nay sẽ tốt.   

 

Hồn phách Lạc Thanh Chu trở về cơ thể, xuống giường hoạt động thân thể một chút, đang muốn lên giường ngủ bù, nghĩ nghĩ, mở cửa đi đến cửa đối diện, đẩy ra.   

 

Cửa không ngờ lại không có cài, trực tiếp đã đẩy ra.   

 

Lạc Thanh Chu do dự một chút, đi vào, khép cửa phòng lại.   

 

Lập tức thoát y lên giường, chui vào trong chăn tiểu nha đầu.   

 

Rất lâu không ngủ chung với tiểu nha đầu, hôm nay đền bù nàng một lúc đi.   

 

Tiểu Điệp bị bừng tỉnh, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn bị dọa run lên, đang muốn thét lên, Lạc Thanh Chu vội vàng mở miệng nói:   

 

- Tiểu Điệp, đừng kêu, là ta.   

 

Tiểu nha đầu lúc này mới tỉnh táo lại, ô ô một tiếng, nói:   

 

- Công tử, người hù chết người ta...   

 

Lập tức lại nói:   

 

- Công tử, người làm sao ngủ quay đầu a?   

 

Nói xong, nàng đột nhiên tỉnh ngộ, gương mặt đỏ lên, ngượng ngùng chủ động đưa chân nhỏ tiêm tú đáng yêu vào lồng ngực của hắn, xấu hổ nhỏ giọng nói:   

 

- Công tử, cho...   

 

Lạc Thanh Chu:..   

 

- Tiểu Điệp, thật ra công tử ngủ ở đầu này, cũng không phải là vì muốn sờ chân nhỏ của ngươi.   

 

- Công tử, vậy ngươi không sờ sao? Không sờ, nô tỳ phải rời giường.   

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!