Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, nghe được trong trong lòng nàng nói: 【 Còn ban thưởng cho tên tiểu tử thúi này? Người ta đêm nay bò giường con gái lớn bảo bối của ngươi, đêm mai lại bò giường nhị nữ nhi bảo bối của ngươi, mỗi ngày còn cùng những nha hoàn kia liếc mắt đưa tình thân mật bên nhau, nữ tử trong phủ ngươi đều sắp bị tiểu tử thối này khi dễ hết, ngươi còn chuẩn bị ban thưởng hắn cái gì? Chẳng lẽ lại còn muốn đem tam tứ thiên kim nhà ngươi, cũng thưởng cho hắn? 】 .
Lạc Thanh Chu: - ...
- Nhạc phụ đại nhân, Thanh Chu thân là con rể Tần phủ, vì Tần phủ làm việc là chuyện nên làm, không cần ban thưởng gì.
Hắn vội vàng cung kính đáp.
Xong đời, vị nhạc mẫu đại nhân này biết chuyện hắn ban đêm bò giường Tần nhị tiểu thư.
Tần Vi Mặc ôn nhu nói:
- Phụ thân, tỷ phu là người một nhà, không cần ban thưởng. Chuyện này ngài không cần quan tâm, lúc muốn thưởng, Vi Mặc cũng sẽ giúp ngài ban thưởng tỷ phu.
Vừa nghe lời này, khóe miệng Tống Như Nguyệt bắt đầu co quắp.
Lạc Thanh Chu không dám tiếp tục chờ đợi, vội vàng cáo từ nói:
- Nhạc phụ đại nhân, nhạc mẫu đại nhân, nhị ca, Nhị tiểu thư, Thanh Chu đi về trước.
Tần Xuyên tới vỗ vỗ bả vai của hắn, vẻ mặt vẻ phức tạp:
- Thanh Chu, tốt, nhị ca không có nhìn lầm ngươi. Trời không còn sớm, vậy ngươi đi về nghỉ ngơi đi, học cho giỏi, nhị ca tin tưởng ngươi sang năm thi Hương tất trúng.
- Đa tạ nhị ca.
Lạc Thanh Chu chắp tay, cáo từ rời khỏi.
Tần Vi Mặc vội vàng nói:
- Tỷ phu, chờ ta một chút, Vi Mặc cùng ngươi trở về...
Sau đó nói:
- Phụ thân, mẫu thân, nhị ca, Vi Mặc đi về trước.
Nói xong, Thu nhi bên cạnh đỡ nàng đuổi theo.
Một nhà ba người đứng trong sân, nhìn thân thể mảnh mai của nàng vội vàng đi, yên lặng nửa ngày, Tần Xuyên đột nhiên nói:
- Phụ thân, mẫu thân, lúc trước... Các ngươi có phải tính sai rồi hay không?
Hai vợ chồng Tần Văn Chính nghe vậy, nghi hoặc nhìn về phía hắn.
Tần Xuyên nhún vai, nói:
- Rõ ràng là tính sai, nên cho Vi Mặc, các ngươi lại cho Khiêm Gia. Khiêm Gia không nhất định cần, nhưng là Vi Mặc, khẳng định cần. Không phải sao?
Hai vợ chồng đều yên lặng xuống.
Ai ngờ Tần Xuyên lại đột nhiên cười nói:
- Thật ra cái này cũng không có gì, nam nhân mà, tam thê tứ thiếp rất bình thường. Thanh Chu năm sau thi Hương nhất định cao trung, đến lúc đó thân có công danh trên người, cử nhân Lão Gia cưới mấy đôi tỷ muội làm vợ, không thể bình thường hơn được. Theo ta biết, còn có ba bốn, còn có người cưới Ngũ tỷ muội... A, phụ thân, mẫu thân, các ngươi muốn làm gì? Hơn nửa đêm, cầm cây chổi, cầm cây gậy làm cái gì? A —— quân tử động khẩu không động thủ.
- Đồ chó, cưới mấy đôi tỷ muội đúng không? Lão tử là tiểu nhân, không phải quân tử!
- Tiểu vương bát đản, tam thê tứ thiếp đúng không? Lão nương là mỹ nhân nhi, không phải quân tử!
- Ầm! Ầm! Ầm!
- Ba! Ba! Ba!
- A! Hài nhi sai! Hài nhi sai còn không được sao?
Một nhà ba người lập tức trong sân đuổi nhau gà bay chó sủa.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!