Ngũ Hành Linh Đan, Huyền cấp thượng phẩm nằm ở trong tay, Đế Nguyên Quân ánh mắt nhìn chăm chú rồi nở một nụ cười nhẹ.
Lúc này, Lạc Tuyết dung và Mộc Cô Nhai cảm nhận động tĩnh lớn ở bên ngoài liền chạy ra nhìn xem thì trông thấy viên đan dược trong tay hắn đang phát ra tinh quang ngũ sắc nhìn huyền ảo vô cùng.
Lạc Tuyết Dung nhìn viên đan dược lơ lửng, nàng có chút hiếu kỳ hỏi hắn. “Tên của loại đan dược này là gì?”.
“Lúc trước ta cảm nhận nó là Huyền cấp trung phẩm, sao bây giờ thanh thượng phẩm rồi?”.
“Ngươi làm sao được vậy?”.
Đáp lại, Đế Nguyên Quân quay người, nhìn về phía nàng rồi trả lời. “Ngũ Hành Linh Đan”.
“Không tồi, ban đầu. nó chỉ là trung phẩm thôi, nhưng do ta ngưng luyện trong một thời gian và có trận pháp hỗ trợ nên mới miễn cưỡng nhập lưu”.
“Nếu không có lôi quang tẩy luyện thì nó không thể đột phá được”.
“Dùng lôi quang thì ta biết”. Lạc Tuyết Dung ánh mắt sáng lên hỏi hắn. “Nhưng khả năng để làm được chuyện đó là không dễ, chỉ cần sơ sẩy một chút thôi sẽ khiến đan dược bị lôi quang đánh tan”.
Nói đến đây, Đế Nguyên Quân chỉ nở một nụ cười xem như câu trả lời rồi lái qua. “Ta muốn bế quan đột phá”.
“Hai ngươi nếu như không có chuyện gì thì đừng làm phiền ta”.
Nói xong, Đế Nguyên Quân đi vào trong hang động, hắn lấy ra hơn năm mươi mai linh thạch rồi ném ra xung quanh rồi hai tay đưa lên kết ấn. Ngay lập tức, năm mươi viên tinh thạch chợt phát ra tinh quang rồi tạo thành những màn chắn mờ ảo.
“Dẫn Linh Trận, khởi”.
“Nạp Linh Đại Trận, thành”.
“Hộ Linh Đại Trận, thủ”.
Đợi sau khi trận pháp ổn định, Đế Nguyên Quân khoanh chân ngồi xuống rồi đưa viên đan dược vào trong miệng rồi nuốt xuống.
Những nơi mà đan dược đi qua, Đế Nguyên Quân cảm nhận được năng lượng ấm nóng nó phát ra khiến toàn thân sướng run lên.
Đế Nguyên Quân hai tay kết ẩn, rồi sau lưng hắn hiện lên một tờ công đồ bay lượn ở trên không. Và ở trong bức tranh đó, một tôn côn bằng ẩn hiện bay ra, nó lượn quanh người Đế Nguyên Quân một vài vòng rồi ổn định ở sau lưng.
Đan dược nuốt xuống bụng, ngay lập tức, một cỗ khí tức cực kỳ mạnh mẽ bộc phát. Nhục thân của hắn lúc này cũng được xem là có chút thành tựu nhưng đối mặt với dược lực khủng bố khiến cơ thể run mạnh, ẩn ẩn có những vết da thịt bị xé rách.
Đế Nguyên Quân đưa tay lên lau đi vệt máu, sắc mặt trắng bạch trông khó coi đến cực điểm. Cảm nhận cơ thể truyền đến những cơn đau không dứt nhưng ánh mắt hắn vẫn thâm thúy là lẳng lặng vô cùng. Đế Nguyên Quân không một chút biểu cảm nói.
“Chỉ là Huyền cấp thượng phẩm đan dược thôi”.
“Trấn”.
Đế Nguyên Quân đưa tay lên kết ấn rồi quát lớn một tiếng.
Ngay sau khi Ngũ Hành Bá Thể Quyết được thi triển, dược lực của đan dược dần cộng hưởng. Lúc này những cơn đau nhức mới có phần dịu lại.
Ở bên ngoài hang động!
Đế Nguyên Quân bế quan được một lúc thì những đầu hung thú và những người vì Ngũ Hành Linh Đan mà đến đã tập trung. Hơn mười đầu tam cấp hung thú và hơn ba mươi người.
Cảm nhận lượng khí tức còn sót lại của đan dược, đám người lúc này mới nhìn nhau rồi nở một nụ cười vui mừng.
“Đúng là ở đây rồi”.
“Thiên tài địa bảo bất ngờ xuất hiện ở khu vực ngoài, chuyện này rất hiếm gặp a”.
“Ta cảm nhận nó có khí tức có liên quan đến ngũ hành, không biết loại linh dược này gọi là gì?”.
“Ta chưa từng nghe thấy”.
“Điểm cuối cùng của đan dược là ở trong hang động kia”.
“Hừ, thiên tài địa bảo sao có thể lọt vào tay hung thú tạp nham này được”.
“Xử lý chúng rồi vào bên trong đoạt bảo”.
“Xông lên, giết chúng”.
Trận chiến kinh thiên diễn ra ở bên ngoài cửa động. Lạc Tuyết Dung nghe thấy động tĩnh lớn ở bên ngoài nên lo lắng không thôi. Còn ở bên cạnh, Mộc Cô Nhanh từng bước đi ra ngoài nhưng đã bị nàng ngăn lại.
“Chúng vì đan dược trong tay hắn mà đến nên không dễ dàng từ bỏ đâu”.
“Ngươi bây giờ ra ngoài chỉ bị thiệt thôi, ở trong này chờ đợi kết quả đi”.
Mộc Cô Nhai cảm nhận được những cổ khí tức Ngưng Hải cảnh mạnh mẽ ở bên ngoài và còn có mười đầu hung thú tam cấp khác, mặc dù chúng không mạnh bằng nói nhưng muốn đối phó là chuyện không hề dễ dàng. Chưa kể, đám người ở ngoài kia có thực lực rất mạnh, ngay cả nó đích thân ra tay cũng không nắm được phần thắng.
Sâu ở bên trong hang động, trên người Đế Nguyên Quân bị một tầng quang mang ngũ sắc bao trọn. Ngũ Hành Linh Đan không hổ là loại đan dược Huyền cấp thượng phẩm, hiệu quả mà nó mang lại khiến hắn phải gật đầu khen ngợi.
Luyện hóa đan dược gần hai canh giờ, toàn bộ dược lực đều bị hắn luyện hóa cặn kẽ. Tiếp đến, Đế Nguyên Quân thúc dục Ngũ Hành Bá Thể Quyết lên đến đỉnh điểm, mượn nhờ ngũ hành chi lực vẫn còn tồn dư ở trong người một lần nữa luyện hóa.
Mặc dù đan dược có phẩm chất và hiệu quả rất tốt nhưng chỉ với chừng đó vẫn chưa đủ để hắn đột phá Ngũ Hành Bá Thể Quyết vượt qua tầng thứ hai, mà nó chỉ khiến công pháp này tăng lên được một tầng nhỏ, đạt tầng thứ hai trung kỳ mà thôi.
Công pháp đột phá, nhục thân cũng được kéo lên một quãng lớn. Với cường độ nhục thân của hắn bây giờ đã mạnh hơn trước gáp hai gấp ba lần.
Sau khi luyện hóa triệt để mọi thứ, Đế Nguyên Quân hai mắt đột ngột mỡ ra, từ trong mắt hắn đánh ra từng đạo khí sắc và quang mang ngũ hành sáng chói.
Hai tay đưa lên ngực rồi bắt đầu kết ấn, Đế Nguyên Quân khóe miệng khẽ nhích rồi quát lớn một tiếng. “Phá”.
Ngũ Hành Bá Thể Quyết tầng thứ hai so kỳ xoay chuyển lên đến cực hạn, mượn nhờ ngũ hành lực lượng bắt đầu trùng kích. Ở trong thể nội, một cơ thể nhỏ bé lớn chỉ bằng một nắm tay đang ngồi xếp bằng, ở sau lưng nó là năm điểm sáng ngũ hành ánh lên những đạo tinh quang sáng chói.
Đó là căn nguyên của hắn, Ngũ Hành Tiên Luân!
Dưới sự thúc ép của của Đế Nguyên Quân, căn nguyên dần hiện lên những vết nứt nhỏ chạy dài khắp cơ thể. Men theo tiếng quát của hắn rồi thình lình sụp đổ.
Đế Nguyên Quân đột nhiên run mạnh một cái, trên khóe miệng ẩn ẩn chảy xuống một dòng máu tươi, cảm giác căn nguyên nứt vỡ đau đớn vô cùng, sắc mặt trông cừ kỳ khó coi.
Đợi căn nguyên hoàn toàn sụp đổ, Đế Nguyên Quân ánh mắt âm trầm nhìn vào thẻ nội, căn nguyên hoàn toàn sụp đổ nhưng hư ảnh của nó vẫn còn đó. Đế Nguyên Quân cắn chặt răng rồi quát lớn một tiếng.
“Ngưng”.
Ngũ Hành Bá Thể Quyết điên cuồng vận chuyển, ngũ hành điểm sáng ánh lên. phát ra vô vàn tinh quang đổ dồn về phía hư ảnh rồi dần dần ngưng tụ lại.
Hai canh giờ sau!
Căn nguyên đã được ngưng tụ!
Đúng lúc này, Đế Nguyên Quân thúc dục cảnh giới Thức Nhân cảnh tầng chín đỉnh phong lên đến cực hạn rồi bắt đầu trùng kích tầng thứ mười.
Căn nguyên phá rồi lại ngưng, Ngũ Hành Bá Thể Quyết thành công đột phá tầng thứ hai trung kỳ. Căn cơ bền chắc, Đế Nguyên Quân thở dài ra một hơi rồi nói. “Thời điểm đột phá là bây giờ a”.
Vừa dứt lời, Đế Nguyên Quân hai tay kết ấn. Ngay sau đó, đan điền đột nhiên rung động mạnh rồi xuất hiện từng vết nứt dài lan tràn. Đế Nguyên Quân khóe miệng nhếch lên như đang cười rồi phát. “Phá a”.
Oanh!
Chợt, trên người hắn bắt ra một cỗ khí lực mạnh mẽ vô cùng, khí tức trên người hắn thình lình bạo tăng. Đế Nguyên Quân đưa tay lên rồi bóp chặt, cảm nhận cơ thể phát sinh biến hóa lớn, Đế Nguyên Quân khóe miệng nở một nụ cười nhẹ nói. “Thức Nhân cảnh tầng mười thành”.
“Đan điền đột phá bảy trượng, vượt quá dự đoán của ta”.
Ở bên ngoài!
Trận chiến diễn ra càng ngày càng lớn, hơn ba mươi người hợp lực đuổi đánh hơn mười đầu hung thú. Ban đầu, trận chiến nghiêng về phía đám người, họ càng chiến càng hăng. Nhưng họ càng chiến càng lộ ra nhiều điểm yếu, với ưu thế về nhục thân cường đại, hung thú dần dần áp đảo lại bọn họ.
Hơn ba mươi người nhưng lúc này bọn họ đều đã bị trọng thương nghiêm trọng.
“Khốn kiếp, sao chúng còn có nhiều sức lực như thế này”.
“Cứ kéo dài như thế này không ổn chút nào”.
Trận chiến tưởng chừng như chuẩn bị kết thúc và phần thắng thuộc về đám hung thú.
Ở trên cao, một tòa lôi vân kinh khủng kéo đến.
Bọn họ nhìn lên thì đột nhiên rùng mình một cái, gương mặt lộ ra vẻ lo lắng rồi thốt ra. “Lôi vân bao phủ hơn ba mươi trượng?”.
“Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?”.
“Chẳng nhẽ lôi vân này là do gốc linh dược kia dẫn động”.
“Có thể dẫn động lôi vân lớn như này thì gốc linh dược này vừa đột phá địa cấp a”.
“Cái gì?”.
“Địa cấp linh dược”.
“Có gốc linh dược này thì ta có khả năng đột phá Thiên Địa cảnh rồi a”.
“Ta bằng mọi giá phải đoạt được nó”.
“Không thể để linh dược vào tay của hung thú được”.
“Xông lên, liều với chúng một mạng”.
“Giết”.
Lôi vân kinh khủng kéo đến rồi điên cuồng đánh xuống gần hai mươi đạo mới chịu tán đi.
Lúc này, ở khu vực xung quanh đó, hung thú và những người ở ngoài xa cảm nhận uy lực của lôi quang, họ tưởng chừng đó là dị động của thiên tài địa bảo nên lũ lượt kéo đến.
Số lượng gần đến một trăm!
- --
Ps: Truyện ít like, ít tương tác quá ạ.