Chương 66
Định lấy điếu thiếu trong tay anh cho vào miệng mình nếm thử nhưng đã bị Nam Lãnh cản lại. “Làm gì?” Anh lại rít một hơi, khói thuốc phả vào mặt khiến Hàm Hi Họa họ sặc sụa. Cô đánh vào ngực anh. Anh mặc cô đánh.
Không đùa giỡn nữa, cô nhìn cặp mắt vẫn còn chứa đựng những dục vọng chưa tan. Cô hiểu tại sao anh muốn cô vào Hàng Thiên, chính vì hiểu nên hiện tại cô mới khó xử thế này.
Có lẽ ánh mắt và vẻ mặt của cô đã biểu lộ quá rõ, Nam Lãnh hơi trầm mặt, anh rời tay khỏi khuôn ngực trắng nõn, mềm mịn của cô rồi dựa hẳn vào giường nhìn chằm chằm cô. “Không muốn vào Hàng Thiên sao?”
Hàm Hi Họa nuốt nước miếng, cô chột dạ nhưng vẫn đáp. “Vâng.”
Dù biết nguyên nhân nhưng anh vẫn muốn cô nói rõ cho anh nghe. “Tại sao?”
Hàm Hi Họa xoắn xuýt một lúc, khi bị ánh mắt bức người của anh làm cho da đầu giật giật, cô mới hít sâu rồi cầm lấy bàn tay anh vuốt ve. “Em từng nói với anh, em muốn tự mình nỗ lực đi lên…” Cô dừng lại quan sát những thay đổi trên khuôn mặt của người đàn ông.
Nam Lãnh lướt qua thân thể của cô, anh ừ rồi quơ lấy chăn phủ lên vai cô che đi cảnh xuân ướt át khiến anh không tập trung.
Hành động quan tâm nhỏ này giúp Hàm Hi Họa thả lòng người hơn, cô hôn lên khóe môi anh một cái. “Em biết vì sao anh muốn em đầu quân vào Hàng Thiên… vì đó là công ty của Thẩm Thiếu Hàng.” Lại cắn môi anh một cái, giữa hai người không cần phải giải thích gì nhiều cũng hiểu đối phương muốn biểu lộ điều gì.