Chương 23
Mãi nhìn đến say mê đến khi âm thanh trầm khàn trong phòng bệnh vang lên. “Tỉnh?”
Hàm Hi Họa bị dọa hết hồn, cô ngồi thẳng người nhìn anh chằm chằm. “Anh… anh thấy sao?”
Người kia liếc cô hai giây nhàn nhạt đáp. “Không chết được.”
“Anh…” Hàm Hi Họa hoàn toàn không nói được lời nào, người này tại sao lại nhắc đến cái chết đơn giản như vậy chứ.
Mặc dù rất hiếu kỳ chuyện lần này anh bị thương nhưng trước hết vẫn phải lấp đầy bụng đã. Cô đói sắp meo ruột rồi.
“Em vào nhà vệ sinh tí.”
Người đàn ông vẫn lạnh nhạt như cũ. “Ừm”.
Rõ ràng lúc hôn mê dịu dàng, yếu ớt vậy mà. Tại sao có những người khi tỉnh và khi ngủ lại khác biệt vậy chứ.
Từ phòng vệ sinh đi ra, cuối cùng cũng thấy thoải mái. Nhìn thấy đồ ăn trên bàn, Hàm Hi Họa tự động đến bày thức ăn ra.
Đồ ăn được dì Mân bỏ vào trong hộp giữ nhiệt nên còn rất nóng.
Ngửi được mùi cháo thịt thơm lừng Hàm Hi Họa không kìm được nuốt nước bọt ực một cái.
Phòng bệnh này vô cùng sang trọng, hoàn toàn không giống phòng của bệnh nhân mà như một khách sạn năm sao. Có đầy đủ tiện nghi lại còn rộng lớn. Mà lúc này ngoài tiếng leng keng từ bát đũa, tiếng điều hòa nhè nhẹ, tiếng lật sách thì không có âm thanh nào khác.
Múc cháo vào bát xong, Hàm Hi Họa cầm thìa rồi đến bên giường Nam Lãnh.
“Ăn thôi. Chắc anh đói rồi.” Cô tự nhiên mà cầm lấy cuốn sách trên tay anh đặt qua một bên.
Ngẫm nghĩ vài giây, cô cười thầm rồi ngăn cản bàn tay của người đàn ông đang định nhận lấy bát cháo từ mình.
Có chút xấu hổ Hàm Hi Họa nhìn cái thìa rồi nói nhanh. “Em đút anh.”
Mày Nam Lãnh giật giật, anh khó tin quan sát khuôn mặt đang ửng hồng trước mắt. Suy tư một lúc cuối cùng anh đáp. “Được.”
Hai mắt Hàm Hi Họa sáng rực lên. Cô mỉm cười rồi thực hiện việc bón cháo cho chồng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!