Chương 120
Đậu Nhạc Yến thấy sắc mặt của Hứa Ngạn Thâm hơi biến đổi, cô sợ anh tức giận những gì Hàm Hi Họa nói liền lên tiếng nói thay Hàm Hi Họa vài câu.
“Anh Thâm, Họa Họa chỉ là lo cho em quá thôi. Anh… anh đừng nghĩ nhiều.”
Cô lại quay lại nắm lấy tay Hàm Hi Họa giải thích. “Họa Họa, chuyện này thật sự không phải lỗi của Ngạn Thâm. Đêm đó…” Cô hơi xấu hổ. “Là tớ thấy anh ấy say rượu nên…”
Lời nói chập chừng này còn gì mà không rõ nữa. Hàm Hi Họa bất lực nhìn sâu vào cặp mắt chột dạ của Đậu Nhạc Yến. Cuối cùng cô chỉ có thể bỏ qua không muốn trách cứ thêm gì nữa. Lại nhớ tới lời của Nam Lãnh đêm qua đã căn dặn. Đúng là cô không nên xen vào chuyện riêng tư của Đậu Nhạc Yến. Đều là người trưởng thành rồi, Hứa Ngạn Thâm cũng chẳng ép cô ấy mà là trên quan hệ anh tình tôi nguyện. Cô còn có thể trách ai đây. Khi nãy cũng là cô có chút mất khống chế mới nói thẳng Hứa Ngạn Thâm như vậy. Nghĩ lại tự thấy chính mình hôm nay đã sốc nổi rồi.
Hàm Hi Họa hít một hơi. “Được rồi. Chỉ do tớ sợ cậu chịu tổn thương.”
Đậu Nhạc Yến đỏ mắt. “Tớ hiểu mà. Cảm ơn cậu.”
Hàm Hi Họa mỉm cười. Sau đó môi mím chặt quyết định nói với Hứa Ngạn Thâm vài lời. “Anh Hứa, ban nãy tôi có lỡ lời. Xin thứ lỗi nhưng những lời tôi nói cũng không phải hoàn toàn vô lý đâu.”
Hứa Ngạn Thâm nhếch miệng. Anh gật gù đầu. “Đúng vậy, tôi nên nhớ kỹ những gì cô Hàm đã nhắc nhở.”
Cái gì mà nhắc nhở? Cô đâu rảnh đi nhắc nhở anh ta cái chuyện anh ta chơi gái. Môi cô giật nhẹ hơi lườm anh ta một cái. “Không dám.”
Khoảng mười phút sau Nguyễn Trân Châu trở lại, trên tay cầm theo túi đồ ăn. Hóa ra là ra ngoài mua cơm trưa.
“Cậu tới khi nào vậy?” Nguyễn Trân Châu đặt đồ ăn trên bàn thuận miệng hỏi.
“Khoảng hai mươi phút thôi.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!