Tâm trạng hắn cực kỳ tốt, đi làm với gương mặt khẽ cười
Nhân viên công ty nhìn thấy mà điêu đứng
Chủ tịch bình thường không phải rất nghiêm nghị hay sao? Hôm nay lại cười... mà còn cười đến mức khiến người khác muốn sà vào lòng nũng nịu
Oa!!!! Đẹp trai quá điiiiii
Ở biệt thự, Y Y đứng ở 1 góc tường năng lượng tuột xuống số âm
Mấy ngày trước cô rất tốt mà. Sao bây giờ từ con cáo lại bị đánh cho hiện nguyên hình thành con cừu nhỏ bé rồi?
Bây giờ ngoài cách chịu đựng, thì chỉ còn cách cố gắng chịu đựng mà thôi
Bất giác nghe thấy tiếng còi xe, tất cả người hầu trong nhà đang tất bật làm việc cũng đều ngưng hẳn chạy ra ngoài đài phun nước rồi xếp hàng sang 2 bên, cung kính cúi đầu 1 góc 90 độ
Cứ thế mà duy trì trong 1 khoảng thời gian
Chắc chắn rất mỏi đây
Cô ở nhà phụ 10 năm, số lần gặp được chủ nhân rất ít. Hơn nữa ở nơi đó cũng không nhiều quy tắc
Cuộc sống có chút thoải mái, từ khi đến nơi này nếp nhăn trên mặt cô phát triển với tốc độ cao
Cứ thế này, 2 năm sau chắc sẽ thành bà lão mất
Không lâu sau, 2 người bảo vệ liền mở cửa cổng
Cả dãy xe hơi khoảng chừng 10 chiếc tất cả đều cùng 1 loại màu đen đang tách sang 2 bên, hộ tống cho chiếc xe màu bạc ở giữa
Quản gia Lý đi đến nhẹ nhàng mở cửa xe rồi cúi chào
1 quý bà dáng vẻ cao sang bước ra. Dáng vẻ thon thả, mái tóc đen chẳng hề có sợi bạc được búi cao
Tai và cổ có đeo trang sức ngọc trai
Trên tay cũng đeo những chiếc nhẫn làm bằng đá quý cao cấp sáng lấp lánh
Trên người có quấn 1 cái khăn lụa được cắt may thủ công. Cái khí chất trấn áp người khác thật sự giống hệt như chủ nhân nơi này
Lê Phương Kiều trên mặt không có lấy 1 nụ cười
Nhìn qua những người làm, mâu quan bà hẹp lại
Người cần gặp chẳng có mặt ở đây khiến bà càng thêm không vui
Nhưng cũng không vội vàng
Ung dung bước vào nhà. Bạch phu nhân nhẹ nhàng đặt chiếc túi xách làm bằng da cá sấu xuống sofa
Nghe nói... ở nơi này có thêm người mới
Đi 1 vòng quanh phòng khác, đôi tay nhẹ chạm lên thành ghế miết nhẹ rồi giơ lên, không thấy 1 hạt bụi bà mới hài lòng
Tiếp nhận cái khăn tay 1 người hầu đưa lau thật kỹ rồi đưa lại cho người đó mang đi
Quản gia lý đi theo phía sau lưng nay mới cả gan bước lên gần hơn cẩn thận trả lời
Thưa phu nhân, tôi sẽ gọi người mời cô ấy...
Mời?
Lê Phương Kiều tâm trạng không vui xoay nhẹ người cắt ngang lời nói quản gia. Trong giọng điệu bà tràn ngập câu từ mỉa mai
1 người hầu cũng cần quản gia gọi người mời đến?
Bà ấy nhấn mạnh, muốn người ở nơi này nghe rõ. Biết được nên phục vụ ai
Bạch phu nhân ngồi xuống sofa nâng tách trà long tĩnh thượng hạng thưởng thức rồi cười mỉa
Tôi thật sự muốn xem đến khi nào cái vị mà ông nói sẽ đến nơi này gặp mặt tôi
Bà trả lời quản gia, nhưng đôi mắt hoàn toàn không nhìn ông ta. Chỉ nhìn vào tách trà hơi ngả vàng nhẹ nhàng xoay vài lòng
Lạc Y Y sau khi chứng kiến khí thế của Bạch phu nhân ở 1 góc nhỏ xong liền lặng lẽ rời đi
Vì trong lòng cô nghĩ, bà ấy đến đây chắc là để tìm con trai mình. Cô thì có liên hệ...gì
Khoan đã...
Bạch Diệp Phi Yến từng nói, chuyện của cô và hắn... đã có thời gian cô ấy kể lại cho mẹ mình
Không phải phu nhân đến nơi này gặp cô đó chứ?
Cô chỉ muốn vào xác nhận 1 chút, nhẹ nhàng đi vào từ cửa hông
Giả vờ mình là người giúp việc
Bà ấy đảo mắt thấy, nhìn cô hồi lâu rồi ra lệnh
Cô... qua đây
Cái giọng điệu hệt như tên ác ma kia vậy, đều muốn ra lệnh cho người khác
Y Y đi đến, còn chưa đến nơi đã bị 2 nữ hầu thân cận của Bạch phu nhân giữ lấy kéo đến nơi rồi ghì xuống
Các cô làm gì...
Cô nhẹ giọng hỏi
Ít lâu liền thấy trước mặt mình là giày cao gót màu đỏ
Bạch phu nhân để tách trà trên tay xuống, dùng tay nâng cằm cô lên
Móng tay thon dài sượt lên da mặt, cô muốn né đi nhưng đầu bị giữ chặt