Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chú Nuôi, Xin Tha Cho Em - Ân Thiên Ngọc

Ân Thiên Ngọc mím môi không muốn ăn. 

- Mở miệng ra ăn 

Cô vẫn như vậy khuôn mặt lạnh tanh nhìn về khoản không phía trước vô hồn ngồi nhìn chằm chằm. Anh đe dọa. 

- Em không ăn, anh không biết sẽ làm ra chuyện gì đâu. 

Lúc này Ân Thiên Ngọc mới mở miệng ra ăn, được nửa hộp cháo thì cô dừng lại, cô không muốn ăn. Ân Thiên Ngọc lại nằm xuống quay lưng về phía anh. Âu Dương Chính Thiêm thở dài, lúc nãy ở nhà hàng do anh tức giận mà mất kiểm soát ai ngờ cô lại phản ứng như vậy. 

Tầm bảy giờ tối, anh cho cô xuất viện vì chỉ ngất nhẹ không có gì nặng. 

Về đến biệt thự, Ân Thiên Ngọc thẫn thờ lên phòng, bác Mộc nghe cô chủ nằm viện vì ngất, bà ấy lên xem cô thế nào, vừa thấy bà Ân Thiên Ngọc xà vào lòng bà mà khóc nức nở. 

Bác Mộc vỗ lưng cô hỏi han: 

- Cháu sao vậy nói ta nghe, ngoan. 

- Con không sao, con chỉ muốn ôm bác một chút thôi. 

Ở chung với bác Mộc sáu năm cô xem bác như bà của mình, có tâm sự cô đều nói cho bà nghe những chuyện hệ trọng như này cô không dám nói. 

Khóc một hồi cô cũng buông bác ra, nước mắt hoà với nước mũi mà tèm lem trên áo bà, Ấn Thiên Ngọc bật cười xấu hổ. 

- Con xin lỗi, làm dơ áo bác rồi 

- Không sao - bác Mộc ôn nhu trả lời. 

Gánh nặng trong cô cũng vơi bớt, bác Mộc xuống bếp thấy cậu chủ mình ngồi trên bàn ăn, lần đầu tiên bà thấy cậu chủ khóc. 

- Cậu chủ ổn chứ 

- Bác Mộc, Ngọc ghét tôi rồi 

Bác Mộc trên cương vị người lớn mà đến vuốt lưng cậu chủ: 

- Sao lại ghét được chứ 

- Tôi không xem cô ấy là cháu, tôi muốn dành chính ngôn thuận cưới cô ấy về làm vợ. 

Điều này không khiến bác Mộc ngạc nhiên vì bà đã lớn tuổi nhìn vào là biết ngay, mấy năm nay cậu chủ đối với Ân Thiên Ngọc ra sao, bà cũng nhìn ra. 

- Không sao cả, đợi con bé mười tám tuổi là theo đuổi được, muốn theo đuổi ai đó thì mặt phải dày. 

Âu Dương Chính Thiêm như được khai sáng, trong khi ngồi khóc lóc anh phải nghĩ cách có được cô, mặc kệ cô ấy có ghét hay không thì cũng mặt dày theo đuổi. 

Sáng hôm sau, gương mặt anh tươi tỉnh, ăn mặc gọn gàng xịt nước hoa nam tính, ngồi trên sô pha đợi cháu mình. 

Ân Thiên Ngọc răng không nghĩ đến chuyện đó nữa nhưng đối mặt với chú cô cũng hơi xấu hổ, run sợ. 

Thấy cô anh tiến đến mỉm cười ôn nhu, anh bây giờ với anh ngày hôm nay hoàn toàn khác, thay đổi một cách chóng mặt. 

- Anh đưa em đi học, tiểu bảo bối 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!