Chương 864: Tớ muốn hố chết Tân Thiên
“Anh ấy không đi.”
“Vậy thì anh Tần, anh ở đây chơi bài với bạn bè đi, tôi với Xuân Mạn đi dao phố, sẽ không quấy rầy các người”
“Được tồi, đi đi, một lát nữa đi dạo xong thì quay lại đây, tôi đưa Xuân Mạn về “
“Được.”
Tô Noãn Tâm với Lâm Xuân Mạn vừa đi, hai người đàn ông kia lại bắt đầu hỏi lung tung.
“Con nhóc kia thật sự là vợ chưa cưới của Lệ Minh Viễn sao? Bộ dáng rất được… Khó trách Lệ Minh Viễn sẽ thích cô ta.”
“Ăn nói cho cẩn thận vào, đó là bảo bối của Minh Viễn đó.”
“Yên tâm đi, bọn tôi không thích cái khẩu vị kia, chỉ cảm thấy bộ dáng đáng yêu thôi. Chúng tôi thích vóc người nóng bỏng cơ.
“À, có mỗi một chút phẩm vị như vậy! “Phẩm vị của thằng nhóc anh thì tốt sao? Hơn nữa bố anh có biết vợ chưa cưới của anh phẫu thuật thẩm mỹ không?”
Tần Thiên hơi không kiên nhẫn nói: “Đã nói là không quan trọng.”
“Vậy thì cái gì quan trọng?”
“Quan trọng là vợ chưa cưới của tôi rất ngoan ngoãn nghe lời, không tìm phiền phức cho tôi…. Bớt gây phiền phức hơn nhiều so với con nhóc nhà Minh Viễn “Phụt… Anh vẫn sợ phiền phức như trước.
Anh ta vẫn luôn như vậy, ai gây phiền phức cho anh ta là anh ta sẽ không qua lại, cũng may có mấy người bạn tốt… Đều không phải là người phức, sống đơn giản, không tán gái, thỉnh thoảng đánh bài một chút, cuộc sống trôi qua rất nhàm chán.
Tần Thiên tức giận nói: “Nếu so về mức độ ăn chơi của các cậu chủ ở thủ đô thì các người đứng đầu bảng “Cái đó cũng là do các anh em có bản lĩnh~ !”
“Cẩn thận gia nghiệp sẽ bị các người tàn phá sạch!”
“Trời có sập thì cũng có ông đây chống, sợ cái lông gì~! Ai bảo mấy ông già trong nhà không chào đón chúng ta, không tiêu tiền thì không có việc gì làm, cũng chỉ có thằng nhóc anh có triển vọng…
Mãi cho đến khi Tô Noãn Tâm rời khỏi quán cà phê cô vẫn còn tức giận.
“Tần Thiên thật là, anh ta không biết trực tiếp giết ngược lại thay cậu sao?”
“Hả? Không phải Tần Thiên có nói sao?”
“Lời đó không đủ nặng. Bằng địa vị của anh ta, chẳng lẽ còn sợ mấy người kia? Phương thức anh ta xử lý cho cậu chính là đẩy khéo! Nếu đổi lại là chủ nhà tớ thì mấy người kia xong chắc rồi!”
Lâm Xuân Mạn cười khổ nói: “Cho dù như vậy thì tớ cũng đã rất thỏa mãn rồi… Noãn Tâm, tớ với cậu không giống nhau, Tần Thiên không có thích tớ như vậy, tớ chỉ đang yêu đơn phương thôi. Anh ấy có thể nói chuyện vù tớ là tớ đã rất hài lòng rồi.”
“Cậu đó… Thôi bỏ đi, lười nói với cậu! Tóm lại chúng ta nhất định phải kiên cường một chút, đừng vì cảm thấy mình xuất thân không bằng người ta mà cảm thấy kém một bậc, hơn nữa điều kiện của nhà cậu còn tốt hơn tớ nhiều!”
“Cho dù không có Tần Thiên, cậu cũng có thể cả một đời không lo cơm áo gạo tiền, cậu sợ cái gì.
“Nhưng tớ thích Tần Thiên…
“Được rồi… Tớ không nói nữa.”
“Noãn Tâm, chúng ta đi dạo phố đi… Tần Thiên cho tớ thẻ, bảo tớ mua quà cho bố mẹ coi như quà đáp lễ! Sau đó chúng ta đi chọn quần áo đi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!