Chương 17: Chồng chưa cưới của con mà con không biết là ai sao?
Cũng may trong phòng vệ sinh có âm thanh xả nước truyền ra nên Tô Noãn Tâm mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Tô Noãn Tâm đặt bình giữ ẩm lên tủ đầu giường, vẻ mặt lập tức lộ ra vẻ tươi cười đi tới cửa phòng vệ sinh rồi gõ cửa nói: “Mẹ, mẹ đang ở trong phòng vệ sinh hả?”
Con vào đi.” Tô Ngọc Mỹ đáp lại bằng một giọng điệu rất tốt. Tô Noãn Tâm nịnh nọt và đẩy cửa phòng vệ sinh ra, hình ảnh ngay trước mắt khiến cô không khỏi sửng sốt. Cô thấy Tô Ngọc Mỹ đứng ở trước gương, hai tay dính nước vì đang lau tóc ở trên đầu. Bà dùng nước để làm ẩm mượt mái tóc vốn dựng đứng trên đầu mình… Khuôn mặt cũng được trang điểm nhẹ nhàng. So với người trông ốm yếu trước đó bây giờ trông có tinh thần hơn nhiều.
Tô Noãn Tâm thấy vậy thì vẻ mặt khó hiểu nói: “Mẹ… mẹ đây là.” Tô Ngọc Mỹ tỉ mỉ chải tóc xong rồi mới quay đầu lại mỉm cười với cô: “Chiều nay con đi mua sắm với mẹ” Tô Noãn Tâm vẻ mặt không nói nên lời: “Mẹ, sao mẹ biết hôm nay còn được trả lương?” Tô Ngọc Mỹ ngẩn người hỏi: “Con được trả lương rồi sao?”
“Dạ, được hơn sáu mươi triệu, Làm việc vào ban đêm thì sẽ được trả lương cao hơn, con quả nhiên là không có chọn sai chỗ làm mà!”
Tô Ngọc Mỹ tâm trạng trông cũng rất tốt, bà vươn ngón tay chỉ vào trán của cô nói: “Con… con đó… dù gì thì con cũng là con gái, con làm công việc nguy hiểm như vậy thật sự không thích hợp… Mặc dù mức lương có cao đi chăng nữa thì nó cũng không phù hợp với các cô gái như con”
“Mẹ, mẹ đang nói gì vậy? Con dựa vào năng lực của mình để ứng tuyển vị trí này và cũng là dựa vào năng lực của mình để kiếm tiền. Hơn nữa, ông chú cũng rất đánh giá cao con nên ngoài mức lương cơ bản là sáu mươi triệu thì còn cho con thêm sản triệu tiền thưởng nữa!” .
“Bớt nói nhảm đi, kêu con nghỉ việc thì nghỉ việc đi. Về sau có Viễn rồi thì con không cần phải vất vả kiếm tiền và con mau chóng đi học trở lại cho mẹ!”
Viễn sao? Đó là ai… . Tô Noãn Tâm vẻ mặt mơ hồ nói: “Mẹ nói cái gì vậy?” Tại sao cô lại không hiểu chứ?
Cô vẫn còn đang đi học… Sau khi cô tốt nghiệp trung học thì mẹ cô bị bệnh nên cô không còn tâm trí để đi học nữa. Cũng chính vì điều này cho nên kỳ thi tuyển sinh đại học cổ đã không tham gia. Sau đó, cô đã làm việc trong một quán bar với tư cách là đội trưởng đội an ninh.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!