Bữa tiệc ra mắt thiết kế mới hôm nay được tổ chức tại một khách sạn cao cấp của Đan Thạch. Mọi thứ đều đã được trang trí cẩn thận từ vị trí hội trường đến ngoài cửa đón khách, hình ảnh của bộ trang sức ra mắt hôm nay đã treo đầy trên các tấm áp phích. Những vị khách được mời hôm nay chắc chắn ai cũng đang rất mong chờ được nhìn thấy tận mắt bộ trang sức thạch anh tím kia.
Thời gian khai tiệc sắp đến, nhân vật chính cũng đang gấp gáp chuẩn bị.
- Này, nhóc con, hôm nay cô phải luôn đứng bên cạnh để bảo vệ tôi đấy.
Đứng trước gương lớn chỉnh lại cà vạt, Ryan không ngừng nhắc nhở Tiểu Ngư đang giúp mình cầm áo khoác đứng bên cạnh. Nhưng Tiểu Ngư vẫn là đáp lại anh ta cùng một lý do.
- Công chúa Ryan, hôm nay anh là nhà thiết kế chính đó, nhân vật chủ chốt và quyền lực nhất, cho nên thử hỏi lão đại sẽ phái bao nhiêu thuộc hạ để bảo vệ anh? Tôi đây chẳng qua là một sát thủ không có gì tài giỏi quá cả, anh không cần quá trông chờ vào tôi đâu. Hơn nữa, hôm nay tôi phải bảo vệ tiểu thư nữa.
Câu trả lời của nó đương nhiên là làm cho Ryan không hài lòng rồi. Anh ta vừa chỉnh trang xong thì liền quay sang bên cạnh, nhanh chóng vươn tay ra bắt gọn được nhóc con đang muốn chạy, bàn tay anh ta khóa chặt vòng eo nhỏ của nó, còn cúi người xuống để kề sát mặt vào mặt nó.
- Cho dù có bao nhiêu thuộc hạ bảo vệ cũng không bằng cô bảo vệ tôi. Cô bảo vệ tôi, tôi bảo vệ cô, chúng ta cùng dựa vào nhau không phải rất tốt sao? Còn nữa, Mạt Mạt chắc chắn được lão Tả để mắt rồi, cô không cần phải lo đâu.
Nghe anh ta nói vậy mà suýt nữa thì Tiểu Ngư đã nói lại, thực ra người mang lại nguy hiểm nhất cho Lãnh Di Mạt chẳng phải là Tả Bân rồi đó sao? Nhưng may mắn là nó vẫn kịp ý thức được hậu họa sau đó, Tả Bân dù sao cũng là bạn thân của Ryan, nếu nó nói thẳng ra như vậy e là sau này trở lại thủ phủ Xích Bang rồi sẽ lại làm liên lụy đến Lãnh Di Mạt.
Thấy nó im lặng không đáp lại, Ryan khá hài lòng mà cười cười, còn đưa tay búng nhẹ vào cánh mũi của nó.
- Nhóc con, đừng có rời khỏi tầm mắt của tôi đấy.
Nói xong, anh ta mới chịu bỏ tay ra khỏi người của nó, thả nó qua một bên, đồng thời quay lưng rời đi. Trước khi đi vẫn để lại một nụ cười mờ ám, không đứng đắn, dọa Tiểu Ngư suýt nữa là ngất ra sàn rồi, tim cũng đập loạn lên chẳng chịu ổn định lại nữa, mặt đỏ ửng còn nóng rát như bị sốt cao. Rốt cuộc tại sao mỗi lần Ryan đến gần thì nó lại biểu hiện khác thường vậy chứ?
….….
Từ bên ngoài cửa, từng đôi nam nữ khoác tay nhau đi trên thảm đỏ để vào trong hội trường. Rất nhiều ánh đèn flash, máy chụp ảnh nháy liên tục và tiếng bấm máy không ngừng đang rọi chiếu vào bọn họ. Ba người được quan tâm nhiều nhất lúc này chính là nhà thiết kế của bộ trang sức thạch anh tím, hình mẫu đại diện của thiết kế này và đại diện của tập đoàn Đan Thạch, cho nên khi thấy một trong những chiếc xe của ba người họ thì đám phóng viên liền ồ ạt chạy ra bao vây như bầy ong vỡ tổ. Người đang đến chính là Ryan, cũng là nhà thiết kế của bộ trang sức sẽ ra mắt trong hôm nay, bạn tiệc của anh ta không ai khác là Tiểu Ngư.
- Ngài Ryan, ngài có thể tiết lộ chút về cảm hứng thiết kế lần này không?
- Ngài Ryan, thiết kế lần này khá đặc biệt, không biết ngài có thể chấp nhận phỏng vấn của nhà đài chúng tôi.
Rất nhiều phóng viên đang vay kín cả đường đi, nếu không có đội bảo an túc trực thì Ryan và Tiểu Ngư sớm đã bị ngạt thở chết rồi.
- Ngài Ryan, tiểu thư, mời vào trong sảnh!
Cảnh vệ hỗ trợ hai người thuận lợi tiến vào trong, Tiểu Ngư nhìn gã đàn ông mặt mày nhăn nhó kia mà không khỏi bật cười.
- Công chúa Ryan, không phải bị dọa cho hoảng loạn rồi đó chứ?
Ryan vừa vuốt lại tóc vừa đáp trả nó, vẻ mặt lại vô cùng là tự đắc đi.
- Cô nói linh tinh gì vậy? Tôi là nhà thiết kế hàng đầu châu Á đấy, những tình huống thế này tôi gặp thường xuyên như cơm bữa thôi. Đám phóng viên này cũng thật là, lát nữa không phải còn cả một tiết mục trả lời phỏng vấn của bọn họ sao? Gấp gáp như vậy sợ tôi bỏ chạy à?
Sau khi Ryan đến không bao lâu thì lại thêm một nhân vật chủ chốt xuất hiện. Lần này đám phóng viên đang trực chờ cũng bận rộn không kém, khi nhận định được người trong chiếc xe đang dừng trước thảm đỏ chính là đại diện, cũng là người sáng lập kiêm chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Đan Thạch, Tả Bân.
Cánh cửa xe vừa mở ra, đôi chân thon dài, thẳng tắp được bao bọc trong ống quần ôm vừa, là hàng thiết kế phiên bản giới hạn, đặt xuống mặt thảm cùng chiếc giày da sáng bóng, sang trọng. Toàn thân người đàn ông cao lớn, lịch lãm cùng khí chất cao ngạo bất phàm, xuất hiện trong ống kính của từng phóng viên ở đây.
- Tả tổng, Tả tổng đến rồi. Xin hỏi….
Một điều rất bất ngờ đối với tất cả những người ở đây chính là người đi cùng Tả Bân, bạn tiệc của hắn lại là một người phụ nữ lạ mặt, không phải một nữ minh tinh hay một người có tên tuổi trong giới tài chính, cũng chẳng phải thiên kim tiểu thư của nhà nào, lại càng không phải người đại diện cho thiết kế sắp ra mắt. Ai cũng đang trố mắt kinh ngạc nhìn người phụ nữ khoác tay của Tả Bân bước trên thảm đỏ, mặc dù chưa từng xuất hiện nhưng người phụ nữ này vẫn có phong thái phù hợp với vị trí này, vẻ đẹp sắc sảo, bí ẩn, còn có chút đoan trang, vô hại, thân hình chuẩn đến từng tỉ lệ, so với những cô minh tinh sửa đi sửa lại còn đẹp hơn mấy phần.
- Tả tổng, xin đừng đi vội, không biết vị tiểu thư này là….
- Tả tổng, theo kế hoạch ban đầu của Đan Thạch không phải anh sẽ đi cùng Lãnh tiểu thư sao? Xin hỏi….
Rất nhiều phóng viên tranh nhau lên trước để mong có được thông tin độc quyền, điều này càng làm cho đội bảo an vất vả hơn mới mở đường cho Tả Bân và Lưu Phiến Phiến đi vào trong.
- Trời à, tôi còn tưởng nói đùa. Hóa ra lão Tả lại đưa Lưu Phiến Phiến đi cùng thật.
Đứng trong hội trường nhìn ra ngoài, cảnh tưởng nhộp nhịp đó sớm đã thu hút ánh mắt của Ryan rồi. Mà Tiểu Ngư đang đứng cùng anh ta cũng tò mò nhìn theo, nó chỉ quan tâm tới người phụ nữ đang khoác tay Tả Bân đó.
- Công chúa Ryan, anh nói, người đó chính là Lưu Phiến Phiến?
Nghe Tiểu Ngư hỏi, Ryan liền gật đầu trả lời, đồng thời còn nói thêm mấy câu châm dầu vào lửa.
- Thảm rồi thảm rồi, nha đầu Mạt Mạt đó chắc chắn sẽ lại gây chuyện mất.
Trong đám đông như vậy nhưng Tả Bân luôn tỏa ra một vầng hào quang nổi bật nhất, giống như là trung tâm của vạn vật vậy. Hắn chính là một tượng đài bất bại trong giới này, có ngưỡng mộ thì ắt cũng sẽ không ít kẻ đố kị.
Đã hai nhân vật quan trọng đi vào rồi, chỉ còn một người nữa thôi. Và cũng không bao lâu thì lại có thêm một chiếc xe nữa chạy thẳng đến trước thảm đỏ và dừng lại. Trong sự ngỡ ngàng và mong chờ của những phóng viên đứng hai bên, người trên xe bước xuống với chiếc giày cao gót đính kim cương lấp lánh, tà váy dạ hội màu tím lộ ra trước, sau đó là sự xuất hiện hoàn toàn của chủ nhân.
- Là Lãnh tiểu thư, Lãnh tiểu thư.
Phóng viên lại ùa tới để chụp được những tấm ảnh gần nhất. Lãnh Di Mạt hôm nay xuất hiện rất nổi bật, giống như viên ngọc sáng nhất ở trong bữa tiệc thượng lưu này. Váy dạ hội màu tím chính là một phần của bộ trang sức sắp ra mắt, cô chính là mẫu hình đại diện của trang sức thạch anh tím mà Ryan đã chọn.
Mọi ánh mắt đang đổ dồn về phía Lãnh Di Mạt đang chờ xem người đi cùng cô là ai, nhưng đã đợi hơn ba phút vẫn không thấy ai cả. Những tiếng xì xào, bàn tán xung quanh bắt đầu trổi lên, còn có những câu hỏi liên tục dồn ép cô.
Đứng trong hội trường, từ Ryan, Tiểu Ngư đến Lưu Phiến Phiến cũng đang rất tò mò và khó hiểu hành động của Lãnh Di Mạt. Cả Tả Bân cũng không ngoại lệ, vừa nhìn thấy cô đến thì ánh mắt của hắn vẫn dõi theo cô, nhưng cô đúng là biết làm cho người khác bất ngờ mà, một mình xuất hiện trong đại tiệc như vậy chính là đang tự tát vào mặt mình chứ. Mèo con này của hắn rốt cuộc lại muốn dở trò gì nữa đây?
- Lãnh tiểu thư, Lãnh tiểu thư. Không biết có phải có lí do đặc biệt gì mà cô lại đến tham dự tiệc một mình như vậy?
- Lãnh tiểu thư, chẳng lẽ không có vị tiên sinh nào có thể hộ tống cô sao?
Khác với hai người trước, Lãnh Di Mạt không từ chối trả lời phóng viên mà còn đoạt lấy một cái micro từ phóng viên đứng gần nhất để giải thích.