Sau khi rõ ràng mọi chuyện với Đồng Nhược Vũ, mọi sự chú ý bắt đầu đổ dồn vào Tư Hạ.
Bên dưới lúc này đang liên tục phỏng vấn Tư Hạ, về chuyện tình của cô và Ảnh Quân.
- Vương thiếu phu nhân, hai người đã quen biết nhau từ khi cô còn nhỏ sao? Chuyện là thế nào vậy?
- Đúng đó, có phải cô vì Vương tổng mới đến Thiên Phong làm thư ký không?
Tư Hạ mỉm cười, không do dự đáp:
- Đúng vậy, có thể nói là tôi chọc ghẹo anh ấy trước. Làm thư ký cho anh ấy, chính là kế hoạch của tôi, mục đích là cướp sắc!
- Ha ha, cô đúng là hài hước thật đó Vương thiếu phu nhân!
Ảnh Quân ở một bên cũng không nhịn được cong khóe môi, choàng tay qua ôm eo vợ mình bóp bóp vài cái.
Không khí đang sôi nổi và vui vẻ hơn khi phỏng vấn Tư Hạ, đột nhiên có một phóng viên nữ thay đổi sắc mặt, thầm cười cợt trong lòng.
Cô ta ngưỡng mộ Ảnh Quân đã lâu, cho nên nhìn thấy Tư Hạ ở bên cạnh anh, liền vô cùng tức tối khó chịu. Bây giờ có chút chuyện bắt thóp, cô ta liền nhắm vào Tư Hạ ngay:
- Vương tổng, coi như chuyện Đồng Nhược Vũ đã xong, nhưng anh cũng nên xem lại người bên cạnh mình. Cô ấy thật sự không tốt đẹp như anh nghĩ đâu!
- Ý cô là sao? - Ảnh Quân không vui lên tiếng.
Cô phóng viên kia dưới ánh nhìn sắc bén của Ảnh Quân, đột nhiên không rét mà run.
Cô ta lấy hết can đảm, nói ra việc Tư Hạ bị phát hiện cười đùa vui vẻ thân mật với hai vị thiếu gia nhà họ Diệp và nhà họ Chu, sau đó còn đưa những hình ảnh lên cho mọi người xem.
Tư Hạ bày ra biểu tình hết sức kinh ngạc, đến ngày cô cười nói với anh trai mình cũng bị cho là có gian tình?
Còn có hội trưởng Chu Việt Bân, anh ấy cũng chẳng khác gì anh trai của cô và Hi Văn, vậy mà còn bị cố tình chụp lại rồi cho là cô có tình ý với anh ấy.
Người này cũng hay quá cơ, lục được cả hình ảnh lúc cô còn ở Mỹ?
Đồng Nhược Vũ đang ở đây, vậy người tung mấy thông tin này lên nhân lúc hỗn loạn, muốn dìm cô luôn một thể, còn có thể là ai ngoài Từ Nguyệt?
Đương nhiên, Ảnh Quân cũng biết ai là người đang mượn gió đẩy thuyền.
Mà ở bên này, Đồng Nhược Vũ bỗng nhiên thích chí cười lớn.
- Ha ha, anh xem đi Vương Ảnh Quân, cô vợ mà anh nói hết sức tốt đẹp kia rốt cuộc cũng cắm sừng anh đầy đầu rồi!
Bên dưới, gió lại bắt đầu đổi hướng, vừa rồi còn bênh vực xúm xít quanh Tư Hạ, một giây sau đã quay ngoắt thái độ, thầm cười nhạo Ảnh Quân, đến cuối cùng vẫn là đội mũ xanh.
Ảnh Quân không hề tức giận khi bị khích bác, từ đầu đến cuối, anh vẫn giữ thái độ nhàn nhạt, điềm đạm, không hề biến sắc, dường như không việc gì có thể làm ảnh hưởng đến anh được.
Anh nhìn vợ mình, cô cũng nhìn anh, hai người dường như hiểu rõ đối phương đang nghĩ gì.
Chính là, đến nước này rồi, đã lỡ công khai thì công khai cho trót luôn. Để xem sau khi biết được thân phận thật sự của cô thì bọn người a dua, gió chiều nào theo chiều đó này sẽ ra sao?
Ảnh Quân nắm tay Tư Hạ thật chặt, chứng tỏ mấy chuyện vừa rồi không làm anh dao động chút nào. Sau đó dưới sự chờ đợi của đám phóng viên bên cạnh, từ tốn lấy điện thoại ra, gọi một cuộc gọi.
Anh kết nối với màn hình chiếu, đập vào mắt mọi người bên dưới, chính là hình ảnh Diệp đại thiếu gia của Diệp gia. Với Diệp Tử Sâm, hình như đa số phóng viên đều biết, bởi vì anh chính là đại diện phát biểu cho Diệp Trình.
Tử Sâm cũng đang xem phát sóng, biết mục đích cuộc gọi của Ảnh Quân, vô cùng phối hợp, gọi một tiếng em rể.
Hai chữ “em rể” giống như một gáo nước tát mạnh vào mặt đám phóng viên và Đồng Nhược Vũ. Diệp Tử Sâm gọi Vương Ảnh Quân là em rể, vậy Diệp Tư Hạ chính là… nhị tiểu thư Diệp gia.
Bọn họ lại ngẫm nghĩ, còn không phải sao? Người ta cũng chính là họ Diệp đó!
Giọng Ảnh Quân cất lên cắt ngang dòng suy nghĩ và sự náo loạn ở hiện trường.
- Alo, anh vợ. có người chụp lén anh và vợ em đang nói chuyện cùng nhau, anh còn xoa xoa đầu cô ấy, liền nói vợ em và anh có gian tình!
Diệp Tử Sâm không nhịn được cười lớn:
- Chuyện hài hước gì thế nhỉ? Anh trai và em gái nói chuyện với nhau liền bị cho là có mối quan hệ mập mờ à? – Sau đó anh lại hướng điện thoại về phía ba mẹ mình, hỏi. – Ba mẹ, có người ức hiếp bảo bối Diệp Tư Hạ của hai người kìa!
- Ai gan lớn thế, con gái của Diệp Lập Tân cũng dám ức hiếp? – Ba Diệp cũng rất phối hợp.
- Còn không phải tại con bé sao, một mực không chịu công khai thân phận mình, cho nên mới bị người ta coi thường rồi chèn ép! – Mẹ Diệp cũng không chịu ngồi yên.
Diệp Tử Sâm mở rộng góc quay, vừa vô tình vừa cố ý cho đám nhà báo ngu ngốc kia nhìn thấy những hình ảnh chụp Tư Hạ từ lúc nhỏ cho đến lớn được đặt đầy một góc phòng khách.
Đồng Nhược Vũ hoàn toàn ngây dại ra, cô ta là đùa với lửa à? Tư Hạ người ta là nhị tiểu thư Diệp gia, còn cô ta là cái gì?
Nghĩ một hồi, cô ta lờ mờ nhớ ra Tư Hạ là ai. Chính là cô bé lúc nhỏ cứ thích bám lấy Ảnh Quân, mà cô ta đã từng nghe nhắc qua.
Bên dưới lúc này hoàn toàn không còn bất cứ nghi ngờ gì nữa về thân phận của Tư Hạ, chỉ biết há mồm kinh ngạc.
Diệp Tư Hạ - nhị tiểu thư Diệp gia, vậy mà bọn họ còn từng lên án cô chỉ là thư ký nhỏ nhoi, dùng sắc đẹp để quyến rũ Vương tổng Thiên Phong, nói cô là đồ hồ ly câu dẫn người, nói cô đủ thứ thậm tệ.
Bây giờ thì bọn họ đã biết điều mà im miệng, cũng không dám nhắc đến chuyện giữa Tư Hạ và Chu Việt Bân nữa. Cho dù là thế nào đi nữa, thì với thân phận Diệp nhị tiểu thư kia, cũng không đến lượt họ quan tâm mấy chuyện đời tư cá nhân. Mà Vương tổng không quan tâm thì thôi, bọn họ thì tính là gì?
Ngỡ như mọi chuyện như vậy đã kết thúc đi, nào ngờ vừa dứt điện thoại với Diệp Tử Sâm xong, Chu Việt Bân đột nhiên gọi đến.
- Vương tổng, tôi cũng muốn góp vui một chút, tôi muốn biết rốt cuộc là ai lại moi móc mấy tin cũ rích từ khi tôi và Tư Hạ còn học ở Mỹ vậy chứ? Tư Hạ cũng xem như em gái tôi, vậy mà lại bị đồn thổi thành cái dạng gì rồi? – Chu Việt Bân nửa thật nửa đùa nói.
- Có rất nhiều người tự thấy mình sống đủ lâu rồi, nên mới kiếm chuyện sóng gió đó mà! - Ảnh Quân nhếch môi nói.
Mấy chữ “sống đủ lâu rồi” của anh, khiến bên dưới bỗng nhiên toát mồ hôi.
Chu Việt Bân lại nói một chút về chuyện của anh và Tư Hạ. Hai người từng học chung ở Havard, Tư Hạ cùng với bạn thân Hi Văn là học muội của anh. Anh xem hai cô gái như em gái nhỏ của mình.
Thật ra nói đến những lời này, chính là Chu Việt Bân có chút dối lòng. Anh quả thật đã từng có tình cảm với Tư Hạ, nhưng có lẽ tình cảm đó, chỉ ở mức thích thôi. Cho nên, đến khi Tư Hạ xuất hiện với tư cách vợ của Vương Ảnh Quân, anh chỉ thấy hơi buồn và hụt hẫng một chút, nhưng rất nhanh sau đó đã cân bằng lại cảm xúc, và thật tâm chúc phúc cho Tư Hạ.
Bây giờ, anh thật sự có thể buông bỏ được tình cảm của mình, hơn nữa, còn đang trong quá trình tìm hiểu với một cô gái.
Để chứng minh lời mình nói, anh còn nhờ cô gái anh đang quen phối hợp, chứng minh trong sạch cho cả anh và Tư Hạ.
Vu Quân ngồi im lặng nãy giờ, cũng xen vào góp lời:
- Như các người đều thấy, Diệp Tư Hạ không chỉ là tiểu thư Diệp gia, Vương thiếu phu nhân, có em rể là Phương Tuấn Triết, mà còn là cô em gái của Vu Quân tôi đây và Cao Lãng của Cao thị. Cho nên, mấy người tốt nhất biết điều một chút, đừng có giở mấy trò mèo thêm nữa.
Ảnh Quân và Tư Hạ nghe mấy lời này, liền nhìn về hướng Vu Quân, cho anh ánh nhìn cảm kích. Hai người đều biết Vu Quân nói như vậy là để cho bọn người kia biết, Tư Hạ có chỗ dựa rất vững chắc, tốt nhất không nên động tới.
Như vậy, chính là từ đầu đến cuối, Tư Hạ là hoàn toàn không hề làm gì có lỗi với Ảnh Quân, chỉ là do có người đứng sau đơm đặt, nhằm phá hoại tình cảm của vợ chồng cô.
Lại một lần nữa, cô trở thành vai nữ chính được yêu thích nhất, còn Đồng Nhược Vũ và người ném đá giấu tay kia trở thành nữ phụ xấu xa người người đều ghét.
Mà người ném đá giấu tay kia là ai, tạm thời không biết, cho nên mọi chỉ trích đều dồn về phía Đồng Nhược Vũ.
Sau khi Ảnh Quân và Tư Hạ rời khỏi đó, Đồng Nhược Vũ vẫn bị đám phóng viên vây quanh không thể thoát ra.
Ở Từ gia, Từ Nguyệt đang tức giận đến run người. Tư Hạ vậy mà lại là tiểu thư Diệp gia, thân phận cao quý.
Cuối cùng cô ta tính kế không thành, còn để mọi người biết được thân phận thật sự của Tư Hạ.
Còn có những lời đe dọa lúc nãy của Ảnh Quân, cô ta có chút run sợ, nhưng mà lại càng thêm điên tiết. Lúc nào cũng là vì Diệp Tư Hạ, mà Vương Ảnh Quân đó một tiếng bảo vệ, hai tiếng là nói không tha cho người động đến vợ mình?
Cô ta không cam tâm, rốt cuộc vẫn là không cam tâm!
Bên đây, cũng có một người có tâm trạng không khác gì Từ Nguyệt. Anh ta hợp tác với Đồng Nhược Vũ bày mưu tính kế để chia rẽ Tư Hạ và Ảnh Quân, ai ngờ mọi chuyện đều đi theo hướng ngược lại.
Chính là Trần Thiệu Huy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!