Trải qua một đêm giáng sinh ngọt ngào, tâm tình Ảnh Quân và Tư Hạ vô cùng tốt. Tư Hạ còn ngủ một giấc thật ngon đến sáng.
Nếu không phải do tiếng động trên điện thoại làm thức giấc, e là cô vẫn có thể ngủ luôn đến trưa.
Cô lay lay anh dậy, bảo anh mau xem điện thoại.
Bởi vì thời gian này, cô không được sử dụng điện thoại thường xuyên nữa, mỗi ngày anh chỉ cho cô lên xem chút tin tức giải trí và nhắn tin với hội bạn một tiếng, nhưng là chia ra hai lần, buổi sáng ba mươi phút, buổi chiều ba mươi phút. Cho nên, điện thoại cô bây giờ là do anh kiểm soát.
Ảnh Quân day day mắt rồi tỉnh dậy, anh với tay lấy điện thoại của Tư Hạ.
Thì ra là tin nhắn của hội chị em, nhắn lúc tối hôm qua, nhưng lúc đó Tư Hạ không xem điện thoại nên không hay.
Anh bảo là tin nhắn của hội chị em, nên cô liền xin anh cho mình bắt đầu sử dụng ba mươi phút buổi sáng để sử dụng điện thoại.
Hôm qua, Hi Văn đã gửi đến một đoạn video. Tư Hạ liền nhấn vào xem.
Cô há hốc mồm kinh ngạc khi xem nội dung của video, là Vu Quân đang ôm lấy Cảnh Nghi rồi nói gì đó với Tưởng Tình, sau đó còn hôn Cảnh Nghi trước mặt Tưởng Tình. Cảnh Nghi hóa đá, Tưởng Tình thì ôm mặt đầy nước mắt chạy khỏi đó. Kết thúc đoạn video, Vu Quân còn bị Cảnh Nghi tặng cho một cú lên gối.
Vu Quân… và Cảnh Nghi… rốt cuộc sự tình là sao?
Cô lại lướt xem tin nhắn, Hi Văn và Giai Kỳ cũng đang để lại dấu chấm hỏi, còn nhiệt tình tag tên Cảnh Nghi vào, nhưng cái tên Cảnh Nghi đó, giống như tàng hình vậy, réo gọi thế nào cũng không lên tiếng.
Cô nhắn tin vào hội nhóm:
Hạ Hạ: Cậu tìm ở đâu được đoạn video này vậy @Văn Văn ?
Nhưng mãi mà không thấy Hi Văn trả lời, đoán chừng đêm giáng sinh hôm qua rất kịch liệt rồi.
Tư Hạ buông điện thoại xuống, tranh thủ đi tắm rửa vệ sinh, rồi xuống nhà ăn sáng.
Lúc này, Hi Văn gọi đến, đoán chừng là nhắn tin không thể nói hết, cho nên trực tiếp gọi video nhóm.
Tư Hạ vừa húp một ngụm sữa, vừa ấn nút nghe máy.
Hi Văn rất nhanh đã nói rõ sự tình đêm qua.
Cô và Cao Lãng đang đi chơi, thì bắt gặp cảnh tượng này, liền lấy điện thoại quay lại làm bằng chứng để hỏi cung Cảnh Nghi. Cô cũng như Tư Hạ và Giai Kỳ, phải nói là cực sốc khi chứng kiến cảnh Vu Quân và Cảnh Nghi ôm ấp rồi còn hôn nhau trước mặt Tưởng Tình.
- Nhưng vấn đề quan trọng là\, không chỉ có mình mình quay clip lại\, mà tối qua hình như có nhiều người nhận ra Cảnh Nghi\, sau đó hào hứng quay clip\, bây giờ trên mạng toàn là tin hot của Vu Quân và Cảnh Nghi đêm qua thôi. Cảnh Nghi bây giờ chắc là đang phải giải trình với bên phía công ty đại diện rồi… – Hi Văn thở dài nói.
- Hai người đó chắc là đang diễn kịch với Tưởng Tình thôi… chứ sẽ không… không… yêu nhau thật đấy chứ? – Giai Kỳ cũng mơ mơ hồ hồ hỏi.
Tư Hạ ngẩn ra, hai người bọn họ là sao? Vu Quân đã thay đổi xu hướng yêu đương từ khi nào vậy? Liệu Cảnh Nghi có bị lợi dụng rồi chịu thiệt thòi không?
Cô còn chưa kịp lên tiếng trả lời hội chị em thì Ảnh Quân đã nghiêm khắc giáo huấn, bảo cô tập trung ăn sáng, lại không nhanh không chậm nói với vào điện thoại trước khi tắt máy.
- Đã hết ba mươi phút sử dụng điện thoại rồi\, hai người có việc gì cần thì chút nữa gọi sang điện thoại bàn hoặc trực tiếp đến đây đi!
Tư Hạ tiếc nuối chiếc điện thoại vô cùng, cô vẫn chưa kịp nói gì với hội chị em cơ mà!
Nhưng mà cô cũng đành ngoan ngoãn nghe lời, dù gì đi nữa cũng là anh lo lắng cho sức khỏe của cô và hai đứa con. Mà nói đến hai con, cô cũng rất có ý thức bảo vệ chúng, cho nên không có mè nheo hay cáu kỉnh.
Cô chỉ lo cho Cảnh Nghi, sợ cậu ấy bị công ty trách mắng, cho nên mới bảo với anh liên hệ cho Vu Quân, bảo Vu Quân mau chóng dọn dẹp hiện trường gây họa, tránh liên lụy cho Cảnh Nghi đáng thương.
Bây giờ cậu ấy đang có chút danh tiếng, lỡ như vì mấy chuyện này ảnh hưởng thì làm sao?
Ảnh Quân sợ Tư Hạ lo lắng không yên, nên cũng chiều theo ý cô, liên hệ bảo Vu Quân mau giải quyết sự việc, tránh để ồn ào thêm.
Hôm nay là chủ nhật, Hi Văn và Giai Kỳ không phải đi làm, cho nên rất nhanh đã có mặt tại nhà của Tư Hạ.
Hai người bọn họ ở chơi một chút, rồi dự định cùng Tư Hạ đến nhà gặp Cảnh Nghi.
Tư Hạ nài nỉ Ảnh Quân một hồi, rốt cuộc anh cũng cho cô đi.
Đương nhiên, là anh chở cô đi, rổi sau đó cùng Cao Lãng và Tuấn Triết đến nhà Vu Quân, sẵn tiện bàn chuyện luôn.
Tất nhiên, Bạc Giản và mấy vệ sĩ của Giai Kỳ và Hi Văn cũng ở lại để bảo vệ cho bọn họ.
Nhà của Cảnh Nghi bây giờ chỉ còn có một mình cậu ấy sống, dì Như Tuyết - mẹ của Hi Văn đã về Lạc gia, Hi Văn đã về sống cùng Cao Lãng.
Lúc cả nhóm đến, Cảnh Nghi vẫn còn chưa về, liền vào nhà ngồi chơi, rồi đợi cậu ấy về.
Cảnh Nghi giải quyết xong việc ở công ty, liền trở về nhà. Bộ dáng của cậu vô cùng mệt mỏi. Cũng may, đã ổn thỏa cả rồi.
Tư Hạ, Giai Kỳ và Hi Văn nhìn thấy Cảnh Nghi liền xúm xít lại mà hỏi han.
Nhắc đến chuyện với Vu Quân, Cảnh Nghi lại thất thần một hồi.
Tối hôm qua, cậu là đang lang thang đi chơi giáng sinh cùng với chị trợ lý của mình, ai ngờ được, tự dưng Vu Quân từ đâu đi đến, bỗng nhiên kề vai bá cổ cậu, còn tuyên bố cậu là “bạn gái”. Mà lúc đó, Cảnh Nghi cũng đang ăn mặc phong cách nữ tính như con gái, cho nên Tưởng Tình có vẻ tin thật, cậu mơ hồ còn thấy hốc mắt cô ấy đỏ lên.
Cậu cũng biết Tưởng Tình, cho nên cũng đoán đươc Vu Quân chỉ là muốn lợi dụng mình để cho Tưởng Tình từ bỏ. Chỉ là không ngờ, Vu Quân lại phải đùng dến cách tìm một đứa con gái nhưng mang thân hình một thằng con trai để lừa gạt Tưởng Tình.
Cảnh Nghi vẫn nhớ, lúc đó Vu Quân đã nói nếu cậu dám phản kháng hoặc lên tiếng tố giác, thì sẽ hôn cậu ngay lập tức.
Cậu còn hừ lạnh một tiếng, bảo có giỏi thì cứ làm xem sao, rồi sau đó quay sang nói sự thật với Tưởng Tình. Cậu nói mình có xu hướng giới tính như nữ, nhưng sự thật lại mang dáng vẻ của con trai, cho nên Vu Quân căn bản không thích cậu được.
Cậu còn định nói, Vu Quân chỉ là đang lợi dụng mình để làm cho Tưởng Tình biết khó mà lui, ai ngờ Vu Quân tối hôm qua giống như bị điên, vậy mà dám hôn cậu thật!
- Tên đó còn dám nói hắn thật ra chính là thích kiểu như mình\, chứ không có tình cảm với con gái thẳng. Trước đây là do chưa nhận ra tình cảm của mình nên mới một tay ôm nhiều cô\, cho đến khi gặp mình\, mới biết xu hướng giới tính thật. Các cậu xem\, có tức chết mình không? – Cảnh Nghi nghiến răng nghiến lợi nhớ đến lời Vu Quân nói.
Cậu còn nhớ lúc bị hôn xong, lại còn nghe mấy lời này, cậu gần như đứng hình luôn. Mãi đến khi cậu tỉnh táo lại, thì Tưởng Tình đã vừa khóc vừa chạy khỏi đó, còn cái tên Vu Quân chẳng những không xấu hổ mà còn làm ra dáng vẻ cuối cùng cũng tác chiến thành công của mình. Vu Quân không nhịn nổi, liền lên gối một cái, cũng may cậu tránh đi khu vực nguy hiểm, nếu không, e là Vu Quân không thể nối dõi tông đường cho dòng họ Vu được.
- Vu Quân thật sự có thể làm ra chuyện như vậy được à? Không phải trước đây bị cậu chơi đùa\, anh ấy còn ra vẻ ghét bỏ tức giận hay sao? – Hi Văn góp lời.
- Đừng nói sau khi bị em hôn\, anh ấy nghĩ đi nghĩ lại\, nhận ra là thích em\, cho nên mới làm vậy đó nhé? – Giai Kỳ nghĩ nghĩ một hồi rồi cũng phán.
- Có thể sao chứ? Trước nay anh ấy luôn thích phụ nữ mà? Cho dù Cảnh Nghi có ăn bận trang điểm như nữ đi nữa\, thì bề ngoài cậu ấy cũng là con trai? – Tư Hạ nghĩ ngợi\, cảm thấy giả thiết Giai Kỳ đặt ra không đúng chút nào.
Cảnh Nghi lúc này từ chối cho ý kiến, vì tâm trí lại đang bay bổng về tận phương nào. Tối hôm qua, cậu gần như mất ngủ, đến sáng mang theo đôi mắt gấu trúc đến giải trình sự việc với công ty.
- À nhưng chuyện ở công ty của cậu sao rồi\, có bị trách phạt gì không? – Tư Hạ lại hỏi.
- Lúc đầu còn mắng mình như hát hay\, sau đó nhận cuộc gọi từ ai đó không biết\, đột nhiên quay sang cười đùa hề hà với mình\, bảo không có việc gì cả\, tất cả đã được sắp xếp đâu đó hết cả rồi\, còn đặc biệt kêu mình về nhà nghỉ ngơi\, chuẩn bị cho buổi chụp hình sắp tới. Các cậu nói xem\, sao bọn họ lại quay ngoắt ba trăm sáu mươi độ như vậy?
Cảnh Nghi nghĩ mãi mà vẫn không hiểu, cuộc điện thoại đó là của ai mà có thể khiến cho bọn họ quay sang thiếu điều muốn đội mình lên đầu? Cậu vốn dĩ chỉ có một thân một mình, làm gì có ai chống lưng đâu cơ chứ?
Sau đó, cậu lại hỏi mấy người chị em của mình, xem có phải họ đã nhờ chồng mình lên tiếng giúp không, thì ai cũng bảo là không.
- À nhưng mình có nói chồng mình liên hệ cho Vu Quân\, bảo anh ấy lo liệu mà giải quyết. Chắc có lẽ là anh ấy đấy! – Tư Hạ lại nói thêm.