Mấy hôm nay hai nhà Vương Diệp đang vô cùng bận rộn để chuẩn bị cho hôn lễ chỉ còn tầm hai tháng nữa là diễn ra.
Chuyện khách khứa sẽ để cho ông nội hai nhà, cùng ba Vương và ba Diệp lo.
Chuyện trang hoàng, sắp xếp do một tay Ảnh Quân lo liệu. Nhưng anh làm trong âm thầm, không hề để cho Tư Hạ biết.
Mẹ Vương và mẹ Hạ thì cùng nhau đi mua sắm, rồi lại ngồi xem mấy quyển tạp chí thời trang để lựa chọn ra những mẫu váy cưới và vest cưới đẹp nhất, còn có giày và trang sức để Ảnh Quân và Tư Hạ mặc chụp ảnh cưới. Hai mẹ quyết định chọn xong hết, gửi mẫu qua cho Ảnh Quân và Tư Hạ để hai người trực tiếp lựa chọn lại. Riêng váy cưới cho ngày trọng đại thì sẽ quyết định sau.
Nói về việc chụp ảnh cưới, cả hai quyết định sẽ cùng nhau đến Pháp – đất nước lãng mạn bậc nhất thế giới, nơi mà Tư Hạ vô cùng yêu thích. Thời gian sẽ là cuối tháng, đi tầm mười ngày là về.
Rốt cuộc mọi chuyện đều được mọi người lên kế hoạch sẵn hết, cô dâu như Tư Hạ lại thành ra rảnh rỗi không biết làm gì. Cô chỉ có duy nhất nhiệm vụ là chọn lựa váy cưới mà mình thích.
Sáng chủ nhật, Tư Hạ còn đang mệt mỏi không dậy nổi vì đêm qua bị ức hiếp, lại bị đánh thức bằng một loạt bom tin nhắn.
Cô lờ mờ tỉnh dậy, đưa tay với lấy điện thoại để kiểm tra. Thì ra là mấy mẫu váy và vest cưới mẹ Vương và mẹ Diệp thay nhau gửi qua cho cô xem.
Tư Hạ nhìn mà thấy hoa mắt chóng mặt, trong lòng tự hỏi hai mẹ có phải gom hết tất cả những bộ váy cưới trên thế giới luôn không? Cô chỉ là lựa ra vài bộ để chụp ảnh cưới thôi mà?
Lại có tin nhắn tới trong nhóm chat chung của hai nhà Vương Diệp, Tư Hạ kéo xuống dưới xem.
Mẹ chồng quốc dân: Hai đứa con cứ từ từ mà chọn xem bộ nào thích hợp để chụp ảnh cưới.
Mẹ Đẹp: Trước mắt cứ xem mẫu trên điện thoại đã, con thích mẫu nào thì chọn, sau đó gửi cho bọn mẹ biết mấy mẫu con chọn được, rồi lại gửi số đo của con qua, sẽ có người giúp con chỉnh sửa cho phù hợp, rồi chọn thêm phụ kiện và giày giúp con luôn.
(Mẹ chồng quốc dân chính là mẹ Vương, Mẹ Đẹp chính là mẹ Diệp)
Mẹ chồng quốc dân: Đúng vậy, đến khi bọn con đến Pháp chụp ảnh thì trang phục sẽ trực tiếp gửi đến đó, sẽ có người đứng ra thu xếp và lo liệu luôn. Các con không cần phải làm gì hết, cứ yên tâm mà chụp ảnh cho đẹp là được.
Tư Hạ nhìn thấy ông nội Vương, ông nội Diệp, ba Diệp, ba Vương, còn có cả chị dâu Lộ Khiết và Giai Kỳ vào thả tim nhiệt liệt vào mấy mẫu váy cưới nữa, ai cũng bảo mấy mẫu này thật sự rất đẹp.
Tư Hạ đọc xong hết tin nhắn, liền vào trả lời lại.
Hạ Hạ: Cảm ơn hai mẹ, bọn con sẽ chuyên tâm lựa chọn. Nhân tiện, cả nhà cũng xem giúp bọn con với, là nên chọn những mẫu nào. Một mình con xem không nổi, cần sự trợ giúp ạ. Mọi người cứ chọn, rồi gửi lên đây cho bọn con mẫu mọi người chọn cho con tham khảo thêm nhé ạ!
All đã like tin nhắn của bạn.
Kỳ Kỳ: Oke em sẽ dốc sức giúp chị dâu tỏa sáng hì hì.
Khiết Khiết: Chị cũng sẽ xem giúp em, lát nữa sẽ gửi qua cho em nhé!
Tư Hạ mỉm cười, cảm thấy mọi người thật sự đều vì hôn lễ của cô và anh mà dốc hết sức lực. Cô liền nhắn cảm ơn, còn kèm theo biểu tượng hôn hôn.
Ảnh Quân tắm ra thấy Tư Hạ đang dựa vào thành giường dán mắt vào điện thoại thì liền đến bên cạnh ôm lấy cô.
- Sao không ngủ thêm mà đã ôm điện thoại thế? – Anh hỏi.
- Hai mẹ gửi mấy mẫu váy và vest cho chúng ta chọn này. Anh cũng xem thử đi. – Cô đáp.
Anh liền nhìn vào điện thoại, sau đó nói với cô:
- Được rồi, em tắm rửa đi, chúng ta xuống ăn sáng rồi chọn sau.
Cô gật đầu, buông điện thoại xuống, rồi nhanh vào nhà tắm.
Tắm xong, cả hai xuống nhà ăn sáng. Dì Thẩm lúc này đã dọn sẵn thức ăn lên bàn.
Ăn xong, anh dắt cô đi dạo một vòng khuôn viên. Đi mệt, lại ngồi xuống xích đu để nghỉ. Lúc này, cô mở điện thoại lên, tiếp tục công cuộc chọn váy cưới.
Mới có một lúc không vào nhóm chat, mà đã có hơn mấy chục tin nhắn.
Cô lướt xem một vòng, thấy mọi người đã gửi lên vài mẫu đã lựa chọn ra cho cô.
Cô nhấn like, sau đó lại lướt xem một lượt. Tới lui một hồi, cô cảm thấy bế tắc vì không biết phải chọn cái nào, bỏ cái nào. Tất cả đều là mẫu mới, do các nhà thiết kế nổi tiếng thiết kế ra, thật tình là làm khó cô quá mà.
Cô thở dài một tiếng, quyết định ném quả bom này về phía anh.
- Anh chọn giúp em đi, cái nào cũng đẹp, em không biết chọn thế nào!
Anh nghiêm túc xem một lượt từ trên xuống dưới. Tầm gần ba mươi phút sau, đã giúp cô chọn ra được một số mẫu ưng ý.
- Xong rồi, em xem có thích không?
Cô lướt qua mấy mẫu anh chọn, ngạc nhiên là anh vô cùng trùng khớp ý với cô. Mấy mẫu anh chọn, lúc nãy cô cũng có ý muốn chọn rồi, chỉ là muốn tham khảo thêm chỗ anh mà thôi.
- Em nghe theo anh, mấy mẫu này em thấy rất vừa ý.
Anh cưng chiều nựng má cô, lại bảo:
- Em lo giải quyết việc tranh cãi trong nhóm chat đi kìa, ai cũng muốn em chọn theo ý của họ cả.
Tư Hạ lướt xem tin nhắn, quả thật là mọi người đang tranh cãi nảy lửa, nhất là mẹ Vương và Giai Kỳ, không ai chịu nhường ai.
Tư Hạ dở khóc dở cười, tự mắng mình ôm thêm phiền phức. Từ đầu cô tự mình chọn thì đâu có xảy ra chuyện gì.
Cuối cùng, để làm vừa lòng đẹp ý hết tất cả, Tư Hạ quyết định chọn những mẫu cả anh và cô đều thích, lại chọn thêm một đến hai mẫu từ trong lựa chọn của mỗi thành viên khác. Như vậy, ai cũng sẽ cảm thấy vui vẻ, vì mẫu mình chọn đều có mặt trong bộ ảnh cưới của hai người bọn cô.
Những mẫu váy được chọn ra mang nhiều phong cách khác nhau, có cái dễ thương trong sáng như công chúa, có cái thanh lịch, nhẹ nhàng, có cái lại quyến rũ. Nhưng nhìn chung, đều là đắt tiền và vô cùng đắt tiền.
Sau khi chọn được váy cưới, cô cùng anh chọn thêm mấy bộ vest phù hợp nữa. Kết thúc quá trình lựa chọn cũng mất nửa ngày. Sau khi xong xuôi hết, cô gửi lại cho hai mẹ kèm với số đo của cô và anh, để hai bà liên hệ với bên phía chuyên gia chuẩn bị giúp mọi thứ còn lại.
***
Buổi tối, sau khi đã ăn tối ở nhà chính Vương gia xong, Ảnh Quân đưa Tư Hạ đến Dạ Tình tụ họp cùng nhóm bạn.
Cũng như bao lần, mấy người đàn ông ở bên này bàn bạc chính sự cùng nhau, thì mấy cô nàng lại tụm lại mà tán gẫu.
Cả bọn ai cũng nói cười vui vẻ, chỉ có mỗi Hi Văn là như có tâm sự gì đó. Thân thiết bao nhiêu năm, Tư Hạ vừa nhìn là đã biết Hi Văn có ấm ức trong lòng. Cô liền vỗ vỗ vai cô bạn mình, nhẹ giọng hỏi:
- Hi Văn à, cậu có chuyện không vui đúng không? Mau nói ra cho chị em biết!
Giai Kỳ, Cảnh Nghi thấy vậy, cũng dời ánh mắt sang phía Hi Văn, chờ nghe cô nói, để xem là ai dám bắt nạt chị em tốt của họ.
Hi Văn thở dài, đúng là thời gian này, cô có nhiều chuyện phải suy nghĩ, hết chuyện của ba cô đã ra tù, bây giờ lại quay về định phá rối mẹ con cô, lại đến chuyện cô em gái của Cao Lãng.
Thật ra chuyện ba cô cũng không đáng lo mấy, vì Cao Lãng đã cho người bảo vệ hai mẹ con cô, cũng đã uy hiếp ba cô không được đến làm loạn. E là một thời gian nữa, ba cô cũng không dám đến quấy nhiễu.
Chỉ có chuyện của Cao Thư – em gái Cao Lãng là khiến cô đau đầu nhất, cũng nặng lòng nhất. Cô cứ cảm thấy hình như Cao Thư đối với Cao Lãng không đơn thuần là tình anh em. Mà Cao Thư đối với cô, trước mặt Cao Lãng là thái độ khác, giả vờ thân thiện, vui vẻ, nhưng không có Cao Lãng, liền nhìn cô bằng ánh mắt như nhìn tình địch, thái độ lập tức hằn hộc đi.
Giữa cô và Cao Thư dường như rất gượng ép, ban đầu cô nghĩ rằng do Cao Thư lớn hơn mình bốn tuổi, nên nhất thời không quen khi dùng thái độ cung kính và xem cô như chị dâu tương lai.
Nhưng dần dần, cô cảm thấy không phải vậy. Quan trọng là, Cao Thư giống như luôn muốn phá rối cô và Cao Lãng, đã vài lần hai người đi hẹn hò, không biết vô tình hay cố ý, Cao Thư đều xuất hiện chen ngang, khoác tay Cao Lãng đi, để lại một mình cô ở phía sau như người dư thừa.
- Là như vậy, thậm chí mình có cảm giác cô ta luôn muốn bắt chước mình. Mà tất cả những chuyện này, mình đều không biết phải nói thế nào với Lãng Lãng, sợ anh ấy sẽ khó xử khi đứng giữa mình và em gái.
Tư Hạ ngẫm nghĩ những gì Hi Văn nói, thật ra cô cũng cảm thấy cô em gái nuôi này của Cao Lãng không bình thường lắm.
Cô cũng có anh trai, nhưng cô không bao giờ có những hành động đặc biệt chiếm hữu như vậy với anh mình, càng không cảm thấy ghét chị dâu một chút nào, mà ngược lại, anh trai tìm được hạnh phúc, cô còn vui mừng không kịp.
Giai Kỳ cũng có cùng suy nghĩ với Tư Hạ. Cô cũng như Tư Hạ, có anh trai. Cả hai rất thương yêu bảo bọc nhau, nhưng là thứ tình cảm đơn thuần giữa anh trai và em gái. Thậm chí, khi phải gọi người nhỏ hơn mình mấy tuổi như Tư Hạ là chị dâu, cô cũng không cảm thấy có gì không được. Vậy chỉ có một trường hợp duy nhất mà thôi…
- Không lẽ… - Cả Tư Hạ và Giai Kỳ đều đồng thanh.
Hi Văn đương nhiên hiểu ý của Tư Hạ và Giai Kỳ, nhưng mà không phải cả hai ngời bọn họ là anh em hay sao chứ, làm sao có chuyện như thế xảy ra được!
- Không phải đâu… Cao Thư là em gái của Lãng Lãng mà… - Hi Văn lên tiếng phản bác, nhưng thật tâm trong lòng hình như cũng có chút dao động.
Cảnh Nghi thản nhiên uống một hớp nước trái cây, không nhanh không chậm nói:
- Cậu đừng quên họ không phải là anh em ruột. Biết đâu được có người không xem Cao Lãng là anh trai thì sao?
Một câu nói đơn giản nhưng khiến Hi Văn sững người. Cả nhóm cũng rơi vào khoảng lặng. Ai cũng trầm tư suy nghĩ, thật sự có khả năng này không?