Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng! - Kỷ Thời Đình

Người đàn ông dứt khoát dùng một tay giữ chặt cổ tay cô, tay còn lại nhanh chóng lột bỏ quần áo của cô.
Diệp Sanh Ca cảm thấy yếu ớt, lại thấy anh thở gấp, yết hầu liên tục chuyển động, rõ ràng là đã nhẫn nhịn đến mức khó chịu. Cô chỉ đành bỏ ý định đấu tranh với anh, nhưng miệng vẫn càu nhàu: "Chẳng lẽ họ cho anh uống thuốc gì à... sao mà gấp thế?"
"Không phải." Lần này anh trả lời dứt khoát, giọng khàn đặc, "Em rất đẹp."
Diệp Sanh Ca ngây người trong giây lát, rồi trong lòng dâng lên một cảm giác xấu hổ và thỏa mãn khó tả. Giọng anh rất bình thản, nhưng lại là câu trả lời vô thức từ trong thâm tâm. Lời khen hoàn toàn xuất phát từ đáy lòng này khiến Diệp Sanh Ca cảm thấy rất dễ chịu.
Cô cắn nhẹ môi, giọng nói trầm thấp: "Vậy trước đây em không đẹp sao?"
"Đẹp." Anh đáp lại một cách hờ hững, rồi cúi xuống cắn nhẹ vào cằm cô: "Đừng cử động nữa, được không?"
Diệp Sanh Ca đành ngoan ngoãn gật đầu.
Anh hài lòng khẽ "ừ" một tiếng, cuối cùng cũng thả tay cô ra. Bàn tay nóng bỏng của anh nhanh chóng lột sạch quần áo trên người cô. Đôi mắt đen sâu thẳm chăm chú dõi theo thân thể cô không rời. Dưới ánh mắt nóng bỏng đó, Diệp Sanh Ca cảm thấy hiếm khi xấu hổ, cô bèn chủ động đưa tay cởi nút áo sơ mi của anh.
Người đàn ông nằm đè lên cô, để mặc cô làm theo ý mình, ánh mắt vẫn không rời khỏi cơ thể cô. Một tay anh chống xuống giường, tay còn lại luồn xuống dưới cởi thắt lưng. Khi đã giải phóng khỏi sự trói buộc, nhịp thở của anh càng trở nên gấp gáp hơn. Bàn tay to lớn của anh không chờ đợi thêm, nắm lấy hông cô, khiến cô phải mở lòng đón nhận anh. Ánh mắt anh cháy bỏng nhìn cô chăm chú.

Diệp Sanh Ca không nhịn được mà lùi về sau một chút, gò má đỏ bừng: "Anh đừng..."
Cô vẫn chưa quen với việc bị anh nhìn chằm chằm như thế.
"Ướt rồi." Anh đột ngột buông ra hai chữ khàn khàn.
Diệp Sanh Ca đã không còn sức để ngượng nữa, chỉ có thể lườm anh: "Tại anh cả."
"Ừ." Anh thản nhiên thừa nhận, khóe môi còn khẽ nhếch lên, trông có vẻ khá hài lòng. Rồi, người đàn ông đưa tay về phía cô...
...
Diệp Sanh Ca luôn nghĩ rằng mình và Kỷ Thời Đình trên giường đã đủ hiểu ý nhau, cả hai cũng đã quá quen thuộc với cơ thể và thói quen của nhau. Thế nhưng, người đàn ông này luôn có thể vượt qua giới hạn của cô.
Trước đây, anh thỉnh thoảng cũng sẽ mất kiểm soát, nhưng nhìn chung vẫn giữ được chút lý trí, sẽ không để mình hoàn toàn bị dục vọng chi phối. Thế nhưng bây giờ, anh đã hoàn toàn khuất phục trước bản năng, toàn thân anh tỏa ra khí chất quyến rũ. Những tiếng thở dốc khàn đặc và đôi mắt đen đầy mê đắm của anh thậm chí khiến Diệp Sanh Ca có chút sợ hãi.
Ban đầu, cô còn định tranh thủ cơ hội này để nói chuyện với anh, cố gắng khai thác thêm thông tin. Nhưng đến cuối cùng, cô đã hoàn toàn quên mất kế hoạch ban đầu, chỉ còn biết để mình chìm đắm trong cảm giác.
Không biết đã trải qua bao nhiêu lần, Diệp Sanh Ca mới dần hồi hồn lại. Cô mở mắt ra thì thấy gương mặt phóng đại của Kỷ Thời Đình. Anh đang áp trán vào trán cô, hai mắt nhắm chặt, lông mày khẽ nhíu lại, trông có vẻ rất khó chịu.
Anh đưa tay xoa nhẹ thái dương, phát ra một tiếng rên nặng nề đầy kiềm nén.
Nhìn thấy vậy, tim Diệp Sanh Ca như thắt lại: "Thời Đình, anh có phải đang đau đầu không?"

Cô chợt nhớ đến lời Từ Duệ từng nói, rằng hầu hết những người tham gia thí nghiệm đều sẽ làm ra những hành động điên rồ vì không chịu nổi cơn đau khi kết nối. Chẳng lẽ việc Kỷ Thời Đình buông thả trên giường là để phân tán sự chú ý, nhằm chống lại cơn đau dữ dội này sao?

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!