Chương 94
Nghe được lời nói của cô, Phạm Nhật Minh liếc xéo cô một cái rồi quay đi, không phản đối lời nói của cô.
Nhưng Nguyễn Khánh Linh luôn cảm thấy vừa rồi người đàn ông giống như trừng mắt nhìn chằm chằm vào cô…
Cô cũng cảm thấy có chút áy náy với anh, dù sao vừa nãy Phạm Nhật Minh phản đối Nguyễn Mạnh Cường là muốn bảo vệ cô, nhưng trong nháy mắt bản thân cô lại yêu cầu đừng gọi cảnh sát nữa.
Kỳ thực Nguyễn Khánh Linh đã nghĩ kỹ rồi, giúp bọn bắt cóc cũng hẳn là là người
mới phạm tội, nếu không bọn chúng cũng sẽ không cho thời gian ba ngày dài như vậy. Dù sao loại chuyện này càng kéo dài đối với bọn bắt cóc nhất định càng nguy hiểm.
Mà sở dĩ họ làm như vậy, thứ nhất là họ không có kinh nghiệm, thứ hai chính là thực sự là thiếu tiền, nếu không họ sẽ không bí quá hóa liều.
Nguyễn Khánh Linh cảm thấy nếu là như vậy bọn họ cũng sẽ không dám gϊếŧ người, cho nên một mình cô đi có lẽ làm được..
Nguyễn Mạnh Cường và Đặng Phượng thở phào nhẹ nhõm sau khi nghe những gì
Nguyễn Khánh Linh nói.
Đặng Phượng đem tất cả số tiền mang theo đều đưa cho Nguyễn Khánh Linh. Mấy người đang thảo luận chi tiết cụ thể của giao dịch tối nay.
Lúc này, Phạm Nhật Minh yên lặng đứng lên, rời khỏi phòng khách.
Nguyễn Khánh Linh nhìn bóng lưng rời đi của anh, muốn hỏi lại thôi.
Cuối cùng cô vẫn không đuổi theo, bây giờ không có việc gì quan trọng hơn việc chuộc người vào đêm nay.
Khoảng cách thời gian bọn bắt cóc yêu cầu vẫn còn hai giờ, lúc này một vị khách khác đã đến biệt thự Hamlet
“Đàn anh, sao anh cũng đến đây?
Nguyễn Khánh Linh nhìn người mới đến, có chút kinh ngạc.
Đặng Phượng lúc này mới giải thích với cô: “Là tôi đã gọi điện thoại cho cậu ấy. Lần này Khánh Nga gặp sự cố, mười lăm triệu bảng anh trong số đó đều do cậu ấy lấy ra.”
“Cái gì?”