Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 911

Nguyễn Khánh Linh có thể nhận ra, biểu hiện của Phạm Nhật Minh là thật sự nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay, chứ không hề cố ý giả vờ.

Chính vì vậy, cô càng ngày càng ngưỡng mộ và không thể tưởng tượng nổi người đàn ông này.

Lúc này, Phạm Nhật Minh bình tĩnh nói: “Anh đã từng trải qua những chuyện còn tàn khốc hơn thế này, không việc gì phải sợ”.

Nguyễn Khánh Linh nghe thế liền vô cùng sửng sốt, nhưng rất nhanh sau đó lại hết sức đau lòng.

Đúng vậy, nếu không phải Phạm Nhật Minh nhắc nhở, cô gần như đã quên mất anh ấy đã phải chịu đựng những tổn thương và ngược đãi như thế nào, hơn nữ lúc đó, anh ấy vẫn còn là một đứa trẻ đã phải gánh chịu những mặt tối tăm nhất trên thế giới, những thứ bây giờ đối với anh ấy thực sự không đáng nói.

Càng suy nghĩ, trong lòng Nguyễn Khánh Linh càng khó chịu, lại càng cảm thấy có lỗi với anh.

Cô ôm chặt eo Phạm Nhật Minh nói: “Không sao cả, những thứ đó đều đã qua đi, sau này em sẽ luôn ở bên anh, cho dù anh có thua trò chơi này, em cũng sẽ ở cạnh anh, cùng lắm thì phế hai chân…”

“Anh sẽ không để cho em phải chịu bất cứ tổn thương nào dù là nhỏ nhất.”

Phạm Nhật Minh đột nhiên cắt ngang lời nói của người phụ nữ, anh nhìn cô bằng ánh mắt kiên quyết, thậm chí đáy mắt còn mang theo sự nghiêm túc không ai để ý.

Cho dù là ai dám động vào người phụ nữ của anh, anh sẽ khiến người đó phải trả giá gấp nghìn lần.

Thua trò chơi này thì sao, nếu không có sự đồng ý của anh thì ai dám động vào chân của Phạm Nhật Minh này? Đừng nói động đến người phụ nữ anh bảo vệ trong lòng.

Nguyễn Khánh Linh nghe những lời này, trong lòng tự nhiên vô cùng cảm động.

Bầu không khí căng thẳng trước đó dường như tan biến đi từng chút một dưới lời nói nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ của người đàn ông, thậm chí còn mang theo một ít dịu dàng và ấm áp.

Lúc này, con mèo nhỏ màu xanh bị người bỏ quên miao hai tiếng, giống như bất mãn vì bị lạnh nhạt.

Nguyễn Khánh Linh nhìn mèo con, khó hiểu hỏi: “Con mèo này cũng là của ông chủ của trang viên sao?”

Phạm Nhật Minh lắc đầu: “Không biết, khi anh tới thì nó đã ở đây, nhìn khá là thông minh.”

Vì không biết nguồn gốc của nó, Nguyễn Khánh Linh chỉ tự hỏi một chút, cũng không nghĩ nhiều.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!