Chương 70
Phạm Nhật Minh môi mỏng khẽ nhúc nhích, vừa định từ chối.
Ngay sau đó, điện thoại di động của anh đổ chuông, là Trần Hữu Nghị.
Phạm Nhật Minh nhấc máy.
“Nhật Minh, cô vợ nhỏ của anh tối nay ăn tối với đàn anh, tôi nghĩ nên cho anh biết.”
Nghe vậy, sắc mặt Phạm Nhật Minh hơi trầm xuống, ậm ừ nói: “Ra vậy.”
Khi nhìn Đặng Tiến lần nữa, anh đã thay đổi quyết định: “Tôi sẽ đăng ký kinh doanh ở Anh, cậu đi đặt vé đi.”
“Vâng.”
Sau khi Đặng Tiến rời khỏi văn phòng, anh trực tiếp đến văn phòng chủ tịch để báo cáo tình hình.
Khi Phạm Thành nghe nói Phạm Nhật Minh sẽ đi, tự nhiên ông ta rất hài lòng.
Xem ra thằng nhóc này vẫn rất nghe lời, có lẽ nó muốn ngoan ngoãn làm việc để ông cụ Phạm hài lòng. Thật sự là rất ngây thơ, cho nên ông ta không cần phải lo lắng cái gì, trực tiếp coi anh là chân sai vặt là được.
Nguyễn Khánh Linh và Lê Tuấn đã ăn tối xong, trước sự nài nỉ của Lê Tuấn, anh đã đưa Nguyễn Khánh Linh trở về nơi ở của mình.
Khi xe dừng bên ngoài biệt thự Hamlet, Lê Tuấn xuống xe trước, sau đó mở cửa cho Nguyễn Khánh Linh.
“Đến nơi rồi, anh đi vào trước.”
Nguyễn Khánh Linh chớp chớp mắt nói với anh ta.
Lê Tuấn cố gắng hết sức để kìm chế khi tay anh ta muốn chạm vào đầu cô, gật đầu và mỉm cười một cách miễn cưỡng: “Ừ vào đi.”
Nhìn theo bóng dáng khi cô bước vào, nụ cười của Lê Tuấn hơi nhạt đi.
Anh ngẩng đầu liếc nhìn căn biệt thự nguy nga, trong lòng chợt dâng lên cảm giác khủng hoảng hỗn độn không thể giải thích.
Căn biệt thự này chắc là do Phạm Nhật Minh sắp xếp cho Khánh Linh.