Chương 673
Tuy nhiên, sau khi Hà Thanh trả lời điện thoại, xuất hiện trên màn hình điện thoại không phải là khuôn mặt của Hàn Văn Trịnh mà là gương mặt của mẹ cô ta.
Hà Thanh giật mình, cô ta vội vàng gọi: “Mẹ?”
Tống Lan Hương nghe thấy giọng nói của con gái, đôi mắt xám đục của bà ta cuối cùng cũng sáng lên, hai mắt bà đỏ hoe, đang định nói chuyện với con gái, nhưng đột nhiên máy quay chuyển động, gương mặt của Hàn Văn Trịnh xuất hiện.
Nhưng trên điện thoại, giọng nói sắc bén của Tồng Lan Hương vẫn truyền đến.
“Đừng chạm vào tôi. Buông tôi ra. Tôi không bị bệnh…”
Nghe đến đây, sắc mặt Hà Thanh tái mét, cô nhìn khuôn mặt cười quái dị của người đàn ông ở phía bên kia máy quay, run giọng nói: “Anh đang làm cái quái gì với mẹ tôi vậy?”
Hàn Văn Trịnh cười, không trả lời câu hỏi của Hà Thanh, ngược lại anh ta kỳ quái hỏi: “Hà Thanh, đoán xem bây giờ tôi đang ở đâu?”
“Ở đâu?”
Hà Thanh bình tĩnh, kiên nhẫn hỏi.
“Hiện tại tôi đang ở bệnh viện tâm thần.”
“Hàn Văn Trịnh, anh đang làm cái quái gì vậy?”
Giọng điệu của Hà Thanh đột nhiên trở nên nặng nề, cô ta bỗng có dự cảm không lành.
Lúc này, Hàn Văn Trịnh chậm rãi nói: “Thật ra tôi cũng không muốn làm chuyện này đâu. Nhưng vấn đề là không hiểu tại sao mẹ cô chạy đến công ty tôi tìm tôi, nói quen biết tôi, còn nói tôi từng có quan hệ với cô, một mực đòi tiền tôi, khiến tôi mất mặt trước bao nhiêu người.”
Nói xong, anh ta ngừng một lát, ngữ khí có vài phần tàn nhẫn.
“Cô nói xem tôi phải làm sao? Rõ ràng chúng ta chưa xảy ra bất kỳ chuyện gì, nhưng cứ hất nước bẩn vào người tôi, ngoại trừ cho rằng đầu óc bà ta có vấn đề ra, tôi không thể nghĩ ra cách giải quyết nào khác.”
“Vì vậy, tôi chỉ có thể làm theo cách của mình, đưa bà ta đến bệnh viện tâm thần.”
Điều đáng sợ ở con người Hàn Văn Trịnh chính là anh ta có thể dùng giọng điệu thoải mái nhất để nói những lời tàn nhẫn nhất.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!