Chương 647
“Em nói như vậy lúc nào chứ?”
Nguyễn Khánh Linh ngạc nhiên.
Lúc này, ý cười của Phạm Nhật Minh càng đậm: “Lúc chúng ta mới kết hôn, lần đầu tiên anh dẫn em về nhà, lúc ăn cơm cùng ông nội, chính em đã nói vậy.”
“…”
Người đàn ông này nói rõ ràng như vậy, Nguyễn Khánh Linh muốn quên cũng khó.
Cô dần nhớ lại, quả thực chính là lúc đó, hôm ấy còn có cả Hà Thanh nữa, ông cụ Phạm hỏi cô mang thai chưa, cô liền chủ động nói như vậy.
Không ngờ rằng, người đàn ông này vẫn còn ghi nhớ những lời nó, trí nhớ của anh quả thực đáng sợ.
Cuối cùng, Nguyễn Khánh Linh thỏa hiệp: “Được rồi, được rồi, sinh cho anh một con khỉ con.”
Nghe thấy cô nói vậy, Phạm Nhật Minh nở một nụ cười đắc thắng.
“Đúng rồi, tối nay buổi hòa nhạc của Steve sẽ diễn ra, anh có đi cùng em không?”
Nguyễn Khánh Linh hỏi.
Lúc Steve gọi điện thoại mời cô đến xem hòa nhạc, ông ta cũng nói rằng cô có thể đưa bạn bè đến.
Lăng Huyền ngốc nghếch kia không thích mấy thứ này, chắc chắn sẽ không có hứng thú với buổi hòa nhạc của Steve, vì vậy cô muốn rủ anh đi cùng
Người đàn ông nhướng mày, vẻ mặt có phần không đứng đắn.
“Đi cùng em cũng được thôi, nhưng em lấy gì để trả ơn anh?”
“Vậy em sẽ tự đi.”
Nguyễn Khánh Linh vừa nhìn vào đôi mắt anh liền biết anh đang nghĩ gì, vì vậy cô vội vàng nói.
Nhưng cuối cùng, Phạm Nhật Minh vẫn nắm chắc mọi thứ trong lòng bàn tay.
Lòng bàn tay của anh xuyên qua váy ngủ của cô, Nguyễn Khánh Linh bất ngờ kêu lên một tiếng, xoay người muốn trốn, nhưng Phạm Nhật Minh kiên quyết giữ chặt eo cô, không cho cô bất cứ cơ hội chạy thoát.
Đến trưa, chú Hùng đã chuẩn bị xong cơm trưa, vừa ngẩng đầu lên liền thấy cậu chủ đang ôm cô chủ đi xuống.