Chương 633
Bây giờ, cả trái tim của Nguyễn Mạnh Cường đều đã đi theo trên người Nguyễn Khánh Linh, đã áy náy với con nhóc hoang dã kia đến không được nữa rồi.
Bất kể là bà ta có nói cái gì đi nữa, thậm chí là Khánh Nga, có thể đều không đuổi kịp địa vị của Nguyễn Khánh Linh ở trong lòng ông ta bây giờ nữa rồi.
Không được. Bà ta không thể đi tự thú. Cũng không thể cứ như vậy mà ngồi chờ chết được.
Đặng Phượng âm thầm hạ quyết tâm, chỉ có điều, bà ta vẫn giả bộ bày ra một bộ dáng bị thuyết phục, bà ta đi từng bước về phía chồng mình.
Lúc Nguyễn Khánh Linh đi từ trong bệnh viện ra ngoài, bước đi trên đường, cô có chút không chút để tâm.
Trong đầu cô bây giờ giống như có một màn hình điện tử thật lớn, tự động chiếu lại từng cảnh từng cảnh lúc cô ở nhà họ Nguyễn trước kia, vô cùng rõ ràng.
Đột nhiên, cô đụng phải một người.
“Thật xin lỗi, Thật xin lỗi. Đàn anh?”
Nguyễn Khánh Linh vừa mới xin lỗi, ngẩng đầu lên lại phát hiện Lê Tuấn đang nhìn mình cười.
Hình như đã rất lâu rồi không gặp anh ta.
Nguyễn Khánh Linh không nhịn được mà cảm khái.
Lúc này, Lê Tuấn cũng cực kỳ vui mừng, anh ta giống như lưu luyến nhìn gương mặt đã từng khiến anh ta si mê kia, hiện giờ, dường như là càng thêm đẹp.
Nhưng ta lại kiềm chế sự rung động trong lòng xuống, làm bộ như bạn bè bình thường mà tán dóc: “Khánh Linh, ở chỗ này mà cũng có thể gặp được em? Em không khỏe sao?”
Anh ta nói với vẻ đầy quan tâm.
Nguyễn Khánh Linh lắc đầu: “Không phải. Em đến thăm… người ta.”
“Thế à?”
Lê Tuấn gật đầu.
Nguyễn Khánh Linh lại hỏi lại: “Đàn anh, sao anh lại ở đây?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!