Chương 569
Vốn dĩ là Nguyễn Khánh Linh chỉ muốn len lén khóc một chút, ai biết được lại bị Phạm Nhật Minh phát hiện.
Nguyễn Khánh Linh có chút ngượng ngùng, cúi đầu xuống lấy tay vuốt mắt, vừa xoa vừa phủ nhận nói: “Ai khóc? Chẳng qua chỉ là có gì đó bay vào trong mắt…”
“Hạt cát bay vào trong mắt?”
Phạm Nhật Minh buồn cười nói, anh bắt lấy bàn tay đang xoa mắt của người phụ nữ, lại ôm cô đi đến ghế sô pha ngồi xuống, lấy khăn giấy ướt lau mắt cho cô, vừa lau, anh vừa nói: “Em cái cô gái nhỏ ngốc nghếch này, không biết là dùng tay để lau mắt sẽ bị nhiễm khuẩn hay sao?”
“Anh mới ngốc.”
Nguyễn Khánh Linh nhỏ giọng mắng lại, nhưng nếu như cẩn thận mà nghe thì sẽ phát hiện ra được, bên trong giọng nói của người phụ nữ còn mang theo cả dáng vẻ nũng nịu như có như không.
Mà chỉ một chút thoáng qua này, coi như người đứng xem là Hà Thanh lại thấy được rất rõ ràng.
Càng nhìn cô ta lại càng thấy tuyệt vọng, đồng thời cũng cảm thấy mình ở trước mặt của hai người bọn họ, chính là một trò cười nhạo hoàn chỉnh từ đầu tới đuôi!
Có lẽ từ lúc vừa mới bắt đầu thì cô ta đã thua rồi, Phạm Nhật Minh thích Nguyễn Khánh Linh, cách anh đối xử với cô, và cách mà anh đối xử với tất cả những người khác, hoàn toàn khác nhau! Thậm chí là ở trong thời kỳ khi mà bọn họ vẫn còn đang yêu nhau, cô ta cũng không thể nào nhìn thấy được một mặt dịu dàng săn sóc như thế này của Phạm Nhật Minh.
Hà Thanh ngây ngây ngẩn ngẩn đi ra khỏi phòng làm việc, cô ta không muốn tiếp tục nhìn hai người kia thân mật nữa, hình ảnh kia chỉ sẽ càng nhắc nhở cô ta, Hà Thanh cô ta, chính là một kẻ thất bại! Không chỉ là ở trong phương diện sự nghiệp, về gia đình, hay trong tình yêu, cô ta đều là như vậy!
Lúc này, các nhân viên nhìn thấy dáng vẻ Hà Thanh khóc lóc chạy ra ngoài thì không khỏi bàn luận sôi nổi.
Phó trưởng phòng Thanh như thế này là như thế nào? Trước kia, bởi vì cô ta và Phó chủ tịch đã từng có quan hệ người yêu, cho nên địa vị của cô ta ở trong Công ty cũng rất là cao, mọi người đều rất nịnh hót cô ta, nhìn thấy cô ta thì cũng đều sẽ hòa đồng vui vẻ, rất cung kính.
Ai biết bây giờ lại nhìn thấy được dáng vẻ khóc lóc sầu thảm như vậy của cô ta chạy ra ngoài?
Hơn nữa còn là chạy ra từ trong phòng làm việc của Phó chủ tịch? Hay là tình huống vợ chính của Phó chủ tịch đang có mặt tại nơi này?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!