Chương 481
Giọng điệu của cô quá bình thường tự nhiên, dường như loại cảm giác quen thuộc của hai người đã đã kết hôn rất lâu đó, Phạm Nhật Minh đáy mắt lóe qua ngoài ý muốn, nhưng rất nhanh lại bị ý cười thay thế.
Xem ra, món đồ nhỏ của anh đang dần dần thích ứng anh.
Nhớ nhung thân hình mềm mại đó đã lâu, lúc này đang ở trong vòng tay của mình, Phạm Nhật Minh trong lòng nhiều ít cũng có chút cảm động, nhưng lại sợ làm ảnh hưởng đến Nguyễn Khánh Linh, anh chỉ có thể nhẫn nhịn, đường đường chính chính ôm lấy cô, kìm nén ý nghĩ vào trong.
Nguyễn Khánh Linh không hề cảm giác được điều khác thường của anh, chỉ ngủ thiếp đi trong vòng tay trầm lắng của anh.
Khoảnh khắc đó, bên tai Phạm Nhật Minh truyền đến hơi thở nhẹ nhàng trầm ổn của người con gái, anh biết, cô đã ngủ thiếp đi rồi.
Anh không kìm lòng nổi hé môi.
Cô nhóc vô tâm này, xem ra nửa tháng nay, thật là đã mệt rã rời rồi.
Lúc anh ôm lấy cô, rõ ràng có thể cảm nhận được, eo của cô, dường như đã nhỏ hơn trước một chút rồi, cằm cũng nhọn hơn trước rất nhiều.
Phạm Nhật Minh cảm thấy bất lực, vừa có chút chiều chuộng nhìn người con gái đang nằm trong vòng tay mình, cô nhẹ nhàng nhắm mắt, hốc mắt dần dần trùng xuống, mang theo cảm giác yên lặng nhẹ nhàng.
Đúng là đồ ngốc, rõ ràng là có thể nhờ anh, vậy mà chuyện gì cũng tự mình làm hết.
Ngón tay của Phạm Nhật Minh từ hốc mắt của cô từ từ lướt qua, dần dần đến môi cô rồi dừng lại.
Anh cúi xuống hôn nhẹ, sau đó cười mỉm, nói khẽ vào tai cô, tựa như lời thủ thỉ của đôi tình nhân.
“Cô nhóc, đây là tạ lễ.”
Ngày hôm sau, khi Nguyễn Khánh Linh thức dậy, vị trí bên cạnh cô đã trống rồi.
Cô nhìn xung quanh trống rỗng, miệng nhếch lên, sau đó thức dậy, vệ sinh cá nhân rồi đi xuống tầng.