Chương 47
“Đúng thế. Bà Vương cũng cảm thấy tiếc nuối. Trước kia khi cô cả nhà họ Nguyễn vẫn còn ở nhà thì cậu chủ cử hai ba bữa lại tới nhà họ Nguyễn. Sau này, khi cô ấy đi du học, cậu chủ cũng không còn tới nhà họ Nguyễn nữa.
Nghĩ đến, cậu chủ đối với cô Nguyễn là thật lòng yêu thích.
Bà Lê đặt ly trà xuống, từ ghế sofa đứng dậy, “không có gì, Nguyễn Khánh Linh không có duyên với thắng Tuấn, cũng là số phận của cô ta, thắng Tuấn ưu tú như vậy, không thiếu gì cô gái tốt, tôi sẽ giúp nó tìm hiểu lựa chọn vợ tốt hơn, không đáng gì lại treo cổ chết trên cây.
Những lời này, Nguyễn Khánh Nga đứng bên ngoài đều đã nghe hết tất cả.
Trên tay cô ta vẫn cầm hộp quà của bà Lê vừa mới tặng, ngay lúc này cảm thấy rất nực cười.
Vừa tức giận vừa ghen tị, đơn giản như cô ta muốn đốt sạch
Lại là Nguyễn Khánh Linh, tại sao tất cả mọi người đều thích cô, có tốt hơn đáng chết
Nguyễn Khánh Nga đứng yên tại chỗ, cố gắng bình tĩnh tâm trạng lại, lúc này mới gõ cửa, đi vào lấy chìa khóa xe rời đi.
Bà Lê nhìn theo bóng dáng cô ta rời đi, ánh mắt nhìn rất lâu.
Màn đêm dần dân tối, Nguyễn Khánh Nga lấy chìa khóa xe ra về, đi thắng một đường về nhà, muốn đem nỗi hận trong lòng vứt đi. Cuối cùng, xe của cô dừng lại trước ánh đèn quán bar.
Nguyễn Khánh Nga bước xuống xe, vứt chìa khóa xe cho nhân viên đứng trước, rồi bước vào bên trong.
Cô ta gọi điện thoại kêu đến một đám bạn, muốn mời bạn họ đến cùng nhảy múa uống rượu.
Rất nhanh, đảm bạn kia của cô ta đều lần lượt tới.
Trong đảm bạn uống rượu, Khả Như giàu có bắt đầu tìm hiểu chuyện của Phạm Nhật Minh, cô ta uống một ngụm rượu, rồi hỏi Nguyên Khánh Nga: “Anh rể cậu có thật như những lời của giới truyền thông nói hay không, đã không còn què nữa, mà lại còn rất đẹp trai sao?”
Từ khi Khả Như nghe ngóng được tin tức này, trong lòng bắt đầu khó chịu.