Chương 340
Nguyễn Khánh Linh cảm thấy rất có lỗi với anh ấy, nhưng trong đáy lòng thì cô rất muốn đến giải trí Big Fish. Dưới sự cân nhắc của hai người thì cô cảm thấy chọn giải trí Big Fish là tốt nhất, nhưng bây giờ, đột nhiên cô cảm thấy rằng mình đang làm hỏng mọi thứ.
So với sự áy náy và vướng bận của Nguyễn Khánh Linh thì Phạm Nhật Minh vẫn bình tĩnh như cũ.
Anh hỏi: “Hồ Phi trả lời em như thế nào?”
“Anh ấy nói muốn gặp mặt tôi để nói chuyện.”
Phạm Nhật Minh nhìn cô gái suy sụp ở trước mặt, lại hỏi tiếp: “Vậy bây giờ em nghĩ như thế nào?”
Nguyễn Khánh Linh nhíu mày, cô lắc đầu một cái: “Trước khi gọi điện cho anh ấy, thì tôi cảm thấy mình đã lựa chọn đúng, nhưng bây giờ tôi lại cảm thấy việc này của mình là sai. Có lẽ, tôi nên chọn anh Phi, dù sao, trước đây anh ấy cũng giúp đỡ tôi rất nhiều.”
Khi Phạm Nhật Minh nghe thấy lời nói của cô, anh cũng không mở miệng trả lời, bây giờ anh để cô im lặng một lúc suy nghĩ đã.
Anh đợi đến khi tâm trạng của Nguyễn Khánh Linh bình tĩnh hơn một chút thì mới nói, giọng nói của anh trầm thấp nhưng nó mang theo sự ấm áp làm người khác bình yên: “Thật ra chuyện này giống như việc chúng ta pha trà sữa vậy. Cho dù thêm muối hay là đường thì nó vẫn rất ngon.
“Giống như vậy, nên kể cả em có chọn giải trí Big Fish hay là tiếp tục đi theo Hồ Phi, thì điều quan trọng nhất là phải biết mình thích cái gì, rồi đưa ra quyết định. Nếu không, cho dù bây giờ em lựa chọn thì trong tương lai em vẫn sẽ hối hận về sự lựa chọn bây giờ của mình.”
“Đã như vậy, tại sao lúc đầu em không chọn thứ mà mình thích? Tóm lại, thứ mình thích có thể cho mình sự tích cực.”
Nghe vậy thì Nguyễn Khánh Linh có cảm giác trong lòng nhẹ nhàng lung lay giống như một sợi dây.
Đúng vậy, Phạm Nhật Minh nói rất đúng, cô tự lựa chọn thứ mình thích, thì cho dù tương lai cô hối hận thì cô tuyệt đối không hối hận với sự lựa chọn này của mình.
Cuối cùng vẻ mặt buồn bã của cô dần dần biến mất, cô không nhịn được nhìn Phạm Nhật Minh nói: “Cám ơn anh đã cho tôi lời khuyên.”
Phạm Nhật Minh nhướng mày, anh không nói gì.
Đột nhiên, Nguyễn Khánh Linh nhìn anh với đôi mắt sáng ngời: “Phạm Nhật Minh, tôi cảm thấy anh như một người thầy trong cuộc đời tôi vậy, anh có thể cho tôi rất nhiều lời khuyên mà tôi không nghĩ ra được.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!