Chương 2107
Nụ cười của cô ấy đột nhiên trở nên thú vị hơn, xen lẫn một chút nịnh nọt, còn cố ý cọ cơ thể của mình trong lòng anh ấy nữa chứ.
Sao Trung Huy có thể chịu được sự cố tình trêu chọc của cô. ấy như thế này được?
Lòng bàn tay to lớn nóng rực của anh ấy dán chặt vào giữa eo của Lâm Đỗ Nhã, giọng nói như bị mất tiếng vậy, Trung Huy vẫn còn muốn giữ lại một chút lý trí cuối cùng.
“Đừng động đậy!”
Anh ấy gần như là thấp giọng hét lên câu này vậy.
Nhưng người phụ nữ trong lòng anh ấy sao có thể nghe lời anh ấy được. Lần này cô vòng hai chân lên, trực tiếp quấn lấy eo của anh ấy, ngẩng đầu nhìn anh rồi mỉm cười kiều mị, hơi thở ấm nóng phả lên cổ anh ấy.
Giống như một cô yêu tinh vậy.
Trung Huy thở hổn hển, cố kiếm nén đôi mắt đỏ thẫm hơi nheo lại, bàn tay của anh ấy đã chạm đến khuy áo ngực của người phụ nữ, thấp giọng nói: “Đây là do em tự mình chơi với lửa”
“Lát nữa đừng có khóc lóc cầu xin anh đấy”
Câu nói của người đàn ông vừa dứt thì Lâm Đỗ Nhã cũng va chạm với ánh mắt của anh ấy, trong phút chốc bị ham muốn cuộn trào mãnh liệt trong đáy mắt anh ấy làm cho ngạc nhiên.
Cô ấy lại thấy eo mình đau nhức nữa rồi.
Ngay lập tức Lâm Đỗ Nhã thấy hơi hối hận, vừa nãy cô ấy cầm lòng không đậu mà muốn trêu chọc người đàn ông này.
Nhưng sau khi nghe thấy câu nói ấy của anh ấy thì cô ấy lại có thể đoán trước được kết cục không thể xuống dưới trong ba ngày tới rồi.
Trong lúc cô ấy đang thấy hối hận thì đúng lúc này tiếng chuông cửa bỗng nhiên vang lên.
Ánh mắt của Lâm Đỗ Nhã sáng lên, lập tức võ vai của người đàn ông, sau đó nhân cơ hội anh ấy không đề phòng mà nhảy xuống khỏi người anh ấy trong phút chốc.
Cô ấy sửa sang lại quần áo một chút, sau đó nhìn ánh mắt thâm trầm và tối sầm của người đàn ông, cười hihi nói: “Em đi mở cửa”
Nói xong, không đợi Trung Huy trả lời mà Lâm Đỗ Nhã đã chạy đi rồi. Cô ấy ra tới sảnh, vừa mở cửa thì thấy một người phụ nữ lạ mặt đang đứng ngoài cửa.