Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 2094

Trên mặt Rew lên chút kinh ngạc cùng vui mừng, anh ta lập tức gật đầu: “Được”

“Ngồi xe tôi đi đi”

Rew nói thêm.

“Được”

Thấy Lãnh Nhược Giai gật đầu, anh ta bước chân nhanh hơn tiến lên, mở cửa xe thay nhanh hơn, lại đỡ lấy đỉnh xe, để cô ấy ngồi vào trước.

Rew đóng một bên cửa xe.

Khi anh ta đi tới chỗ mình, đôi môi tái nhợt hơi hơi cong lên một chút.

Ngày hôm qua sau khi đi bệnh viện kiểm tra thì cũng không có gãy xương, chỉ là trên lưng có một vết bầm xanh rất lớn

mà thôi.

Vốn dĩ bác sĩ đề nghị nằm viện quan sát một đoạn thời gian, nhưng anh ta lại khăng khăng muốn xuất viện.

Từ lúc anh ta xác định tâm ý của hai người Lãnh Nhược Giai và Lãnh Hàn Vũ, Rew chưa có được một khác thật sự bình Tĩnh lại.

Rew có thể xác định, anh ta đối với Lãnh Nhược Giai không hề có ý nghĩ chơi đùa như trước đây, anh ta muốn cô ấy, không chỉ là cơ thể, mà cả trái tim cô ấy.

Dù cho hai người Lãnh Nhược Giai và Lãnh Hàn Vũ yêu nhau thì đã sao?

Cả đời này bọn họ đều không thể ở bên nhau.

Huống chỉ, hiện tại trên danh nghĩa cô ấy là vị hôn thê của

mình, cho dù đây chỉ là giả, nhưng ngoại trừ hai người bọn họ ra, ai cũng đều cho rằng bọn họ là trời sinh một đôi. Ngay cả Lãnh Hàn Vũ cũng cho là như vậy, không phải sao? Tối hôm qua Rew đã suy nghĩ rất nhiều, anh ta quyết định không vạch trần Lãnh Nhược Giai và Lãnh Hàn Vũ, có lẽ ngay cả chính bản thân họ cũng không ý thức được là mình có tình cảm dành cho nhau.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!