Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 2031

 

Lãnh Nhược Giai thật vất vả mới cởi được chiếc giày bên trái, lúc tháo chiếc còn lại, cố tình có một cái nút thắt bị buộc quá chặt, mặc kệ cô ấy dùng sức đến mức nào cũng không tháo ra được.

Cô ấy sốt ruột, đôi mắt cũng bắt đầu đỏ lên.

Lãnh Nhược Giai dứt khoát dùng sức túm lấy sợi dây kia, cũng mặc kệ nó có bị đứt hay không.

Dùng bạo lực tất nhiên là vô dụng, từ đầu đến cuối cũng không kéo sợi dây giày xuống được.

Cuối cùng, cô ấy không kêm được cảm xúc, suy sụp mà ôm mặt bật khóc.

Rất nhanh, tiếng khóc của Lãnh Nhược Giai bị cắt ngang. Có một giọng nữ quen thuộc vang lên, còn kèm theo một chút do dự: “Cô Lãnh?”

Lãnh Nhược Giai không muốn để ai trông thấy mình khóc thành dáng vẻ chật vật như thế này, cô ấy vẫn cúi đầu, thút thít nói một câu: “Tránh ra”

Những lời này của cô ta khiến người phụ nữ kia xác nhận người trước mắt chính là Lãnh Nhược Giai.

Bà ấy do dự một lát, bà cũng biết lúc này Lãnh Nhược Giai không muốn mình ở lại nơi này, thế nhưng, thấy cô ấy khóc thương tâm như vậy, bà lại cảm thấy trái tim đau nhói, trong vô thức muốn võ về an ủi Lãnh Nhược Giai. Cuối cùng, vẫn là tình cảm của bà ấy chiến thắng lý trí. Bà không khống chế được, dứt khoát ngồi xuống bên cạnh Lãnh Nhược Giai, bà chủ động giúp cô tháo sợi dây không tháo được trên giày cao gót.

Lãnh Nhược Giai không ngờ người kia sẽ không nghe cô †a, hơn nữa còn tự chủ động giúp cô ấy tháo cái nút thắt. Cô ấy nhìn cái đầu của người phụ nữ đang ngồi xổm xuống kia, không hiểu sao lại cảm thấy quen thuộc.

Đang lúc cô ấy muốn nổi giận, chỉ nghe thấy soạt một tiếng, dây giày đã được tháo ra, lúc này người phù nữ đang cúi đầu kia cũng ngẩng lên, cười nhìn Lãnh Nhược Giai: “Được rồi, tháo được rồi”

Trông thấy khuôn mặt tươi cười của bà ấy, Lãnh Nhược Giai lập tức sửng sốt, độ cong của cặp lông mày vốn đang cau chặt đã nhanh chóng giãn ra.

Cô ấy cảm thấy có chút hoảng hốt, không hiểu sao lại cảm thấy cảm xúc không tốt lúc đầu đã được nụ cười của bà ấy trấn an mấy phần.

Nước mắt của Lãnh Nhược Giai còn dính trên lông mi, nhưng trên mặt không còn vẻ tức giận như vừa rồi.

Cô ấy nhìn người phụ nữ đang ngồi xổm một chút, hỏi: “Tại sao lại là dì?”

Nụ cười trên mặt bà ấy càng thêm hòa nhã thân thiết mấy phần, bà cảm thấy vui vẻ vì Lãnh Nhược Giai có thể nhận ra mình.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!