Chương 2029
Anh ta bực mình đến mức nào, cũng chỉ có thể kiềm nén lại trong lòng.
Đồng thời, Lãnh Hàn Vũ không thể để Vân Minh Nguyệt lại hoài nghi lần nữa, anh ta đành phải hạ quyết tâm, làm như không thấy được Lãnh Nhược Giai.
Thế nhưng, mặc dù anh ta nhãn nại đến thế nào, nhưng khi tận mắt nhìn thấy Lãnh Nhược Giai và người đàn ông kia kề cận mà lại thân quen như vậy, anh ta lại không ngăn được phiền muộn cùng lửa giận trong lòng.
Mặc dù nhìn bề ngoài giống như thường ngày, nhưng ngón tay siết chặt lấy ly rượu của anh ta lại quá dùng sức, cho nên trăng bệch ra.
Vân Minh Nguyệt không phát hiện điều này, cô ta trông thấy người đàn ông bên cạnh nhìn lên sân khấu mà gương mặt không lộ ra biểu cảm gì, trái tim đang căng thẳng cuối cùng cũng dịu lại đôi phần.
Xem ra, vừa rồi chắc là cô ta suy nghĩ quá nhiều...
Trên thực tế, trong lòng Vân Minh Nguyệt cũng cực kỳ không muốn thừa nhận Lãnh Hàn Vũ sẽ sinh ra thứ tình cảm vượt qua tình anh em đối với Lãnh Nhược Giai.
Cho nên, cô ta cũng không muốn lại làm bản thân trở nên nhạy cảm đa nghi, cứ nghỉ thần nghỉ quỷ nhằm vào người đàn ông này, cuối cùng lại phản tác dụng khiến cho anh †a phiền chán.
Vân Minh Nguyệt thầm suy nghĩ trong lòng, cô ta chủ động kéo cánh tay Lãnh Hàn Vũ, ngửa đầu nhìn anh ta, cười nói: “Hôm nay Nhược Giai thật xinh đẹp.”
Nghe vậy, Lãnh Hàn Vũ lạnh nhạt nhìn người con gái trên đài một cái, mím môi không nói mày vẫn mang theo nét rét lạnh như cũ.
Vân Minh Nguyệt đã quá quen với sự lạnh lùng của Lãnh Hàn Vũ, cô ta vẫn có thể phối hợp mà nói tiếp.
Hôm nay cũng không biết cô ta làm sao vậy, có lẽ là do uống rượu, lá gan lớn đến lạ kỳ, lại trực tiếp gối đầu lên bờ vai rộng của anh ta, còn cười nói: “Có thể cưới được Nhược Giai, Rew thật là có phúc”
Nghe câu nói này, Vân Minh Nguyệt không nhìn thấy vẻ mặt của Lãnh Hàn Vũ, anh đang âm thầm nhíu mày, rũ mi nào, giữa hai đầu lông xuống mà nhìn người phụ nữ tựa vào vai mình, cố nén xúc động muốn đẩy cô ta ra.
Chờ anh ta ngước mắt lên lần nữa, lại bất ngờ chạm vào. †ầm mắt của Lãnh Nhược Giai.
Lúc này cô ấy đã bước xuống sân khấu, Rew đang đi theo bên cạnh cô ta.
Lúc ở trên sân khấu, Lãnh Nhược Giai vẫn luôn khắc chế rất tốt, không đưa tầm mắt nhìn về hướng Lãnh Hàn Vũ, nhưng ai biết, sau khi bước xuống lại trông thấy Vân Minh Nguyệt nghiêng đầu tựa vào người Lãnh Hàn Vũ, vẻ mặt quyến rũ mà thong dong.
Nghiễm nhiên là dáng vẻ của một cô gái rất hạnh phúc. Cảnh tượng này khiến Lãnh Nhược Giai không nén được áp lực trong lòng mình nữa.
Ánh mắt của cô ấy lạnh đến mức sắp hóa thành vụn băng, sau khi dùng sức đảo qua hai người bên kia, cô ấy nhanh chóng thu tâm mắt lại, không nói lời nào căm đầu đi một mạch ra bên ngoài.