Chương 2003 Mỗi khi hai người nằm trên giường nói chuyện, cuối cùng sẽ phát triển thành một chuyện khá “Em buồn ngủ rồi, không nói chuyện với anh nữa!”
Nguyễn Khánh Linh đã cảm nhận được bàn tay của người
đàn ông đang di chuyển, như thể sắp di chuyển đến trước ngực của cô, sắc mặt cô thoáng đỏ bừng, cũng không quan tâm đến việc tranh cãi với anh, bỏ lại một câu, nằm trong ngực người đàn ông xoay người, mượn việc này. thoát khỏi “móng vuốt” của anh.
Phạm Nhật Minh ôm người đẹp trong lòng, hô hấp chậm lại, khóe miệng không khỏi cong lên.
Thật là một cô gái dễ mắc cỡ.
Vốn Nguyễn Khánh Linh còn cho rằng Phạm Nhật Minh sẽ làm thêm cái gì đó nữa, nhưng anh lại không có.
Có lẽ thật sự đã mệt mỏi, không bao lâu cô liền ngủ thật, đang lúc mơ mơ màng màng, cô đột nhiên cảm thấy trên ngực mình có thứ gì đó cọ xát, ngay sau đó là tiếng thở dốc từ cổ cô truyền đến.
Hình như Phạm Nhật Minh đã nói một câu, nhưng mà Nguyễn Khánh Linh quá buồn ngủ, hoàn toàn không nghe vào, rất nhanh cô đã ngủ rồi.
Nụ cười trên mặt người đàn ông càng sâu, lại nhân cơ hội xoa nắn trước ngực cô, anh còn dùng lòng bàn tay ước lượng, ước lượng ra một hình dáng, nghĩ thầm.
Chà, cũng không phải là không có da thịt, dù sao ở đây cũng lớn thêm không ít.
Ngày hôm sau, hai người đã thức dậy từ sáng sớm.
Sau khi rửa mặt, Nguyễn Khánh Linh muốn đem hết tất cả những thứ đồ mà Phạm Nhật Minh đã mua ở đây đóng gói mang đi, khi cô mở cửa tủ ra chuẩn bị thu dọn thì bị người đàn ông bế lên, ôm lấy.
Nguyễn Khánh Linh đẩy đẩy anh, nói: “Làm cái gì thế? Em phải thu dọn đồ đạc, nếu không chờ lát nữa sẽ không kịp mất”
Phạm Nhật Minh ôm thẳng cô đến trên sô pha ngồi xuống, vẻ mặt anh thong thả nói: “Mấy thứ này không cần em dọn, đến lúc đó anh sẽ gọi người đến thu dọn”
“Như vậy à” Nguyễn Khánh Linh sững sờ, thật ra cô vốn muốn nói rằng để cô thu dọn cũng giống như vậy thôi, nhưng mà lại nhớ đến tối hôm qua người đàn ông này vừa nói với cô, bảo cô phải chú ý đến sức khỏe của mình nhiều hơn.
Cho nên Nguyễn Khánh Linh đổi lại nói: “Như vậy cũng được”
Nghe vậy, cuối cùng Phạm Nhật Minh cũng hài lòng mỉm cười.