Chương 1969
Lúc trước, hầu hết thời gian, đầu óc ông ấy vẫn luôn không được tỉnh táo, nhưng trong hai ngày này, Steve lại nhớ rõ Nguyễn Khánh Linh và Mia, thậm chí ông ấy còn †âm sự với Nguyễn Khánh Linh về đứa con trong bụng cô. Nếu không phải ông ấy còn đang điều dưỡng ở bệnh viện thì Nguyễn Khánh Linh sẽ có ảo giác rằng có phải bác sĩ đã chẩn bệnh saic ho bố cô rồi hay không ?
Bất quá, dù trong lòng còn tồn tại nghi ngờ nhưng
Nguyễn Khánh cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, tâm trạng cũng không còn nặng nề nhưu trước.
Nhưng điều tồi tệ duy nhất chính là người đàn ông kia không có mặt ở đây.
Rất nhiều đêm, Nguyễn Khánh Linh không thể ngủ ngon giấc, đặc biệt là sau khi gọi điện thoại cho Phạm Nhật, cô lại càng muốn gặp anh hơn.
Đương nhiên, Nguyễn Khánh Linh cũng không nhắc đến việc này với Phạm Nhật Minh.
Có lẽ đã bốn năm ngày sau khi Phạm Nhật Minh rời đi, một buổi tối, khi Nguyễn Khánh Linh trở về nhà, cô cảm thấy ở nhà có gì đó khác lạ, trong không khí thoang thoảng một mùi hương quen thuộc.
Cô gần như hiểu chuyện gì đang xảy ra ngay lập tức. Nguyễn Khánh Linh vội vàng đi lại trong phòng khách một vòng, nhưng không tìm thấy Phạm Nhật Minh, cô lại đi lên cầu thang, đi vào phòng ngủ tìm.
Đẩy cửa ra, đúng lúc nhìn thấy Phạm Nhật Minh đi ra từ phòng tắm.
Tóc anh hãy còn ướt, nửa trên không mặc quần áo, lộ ra lồng ngực trần trụi gầy gò, đường nét cơ bụng rất rõ ràng, anh còn đang dùng khăn tắm lau tóc của mình, trên cánh tay là những đường nét cơ bắp mạnh mẽ đầy sức mạnh. Cho dù là Nguyễn Khánh Linh đã quen nhìn anh không mặc quần áo rồi, nhưng hiện tại nhìn thấy thì vẫn cảm thấy mặt nóng lên.
Thế nhưng, vì trước đây cô rất dễ mắc cỡ nên anh sẽ hay. trêu chọc cô.
Cho nên lần này, Nguyễn Khánh Linh đứng yên tại chỗ giả vờ bình tĩnh, tâm mắt của anh chỉ dừng trên khuôn mặt cô, nói một câu: “Em tới rồi à?”
Phạm Nhật Minh cảm thấy phản ứng lần này của cô rất thú vị, mặc dù ngại ngùng nhưng cô lại cố làm ra vẻ không quan tâm, đúng là rất đáng yêu.
Giọng anh trầm thấp, sau một tiếng ậm ừ, anh tự mình đi tới bên giường ngồi xuống, rồi vẫy tay cười với cô gái nhỏ vẫn còn đứng ở cửa: “Lại đây, sấy tóc cho chồng em đi” Cô nói không có được không?
Cái ánh mắt mà Phạm Nhật Minh nhìn cô, cô gần như biết được suy nghĩ của anh ngay lập tức, đó không phải ánh mắt và giọng điệu bảo cô lau tóc một cách bình thường!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!