Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1966

Nguyễn Khánh Linh không nỡ để Phạm Nhật Minh rời đi. Nhưng mà, cô cũng biết rằng lần này là bản thân chủ động nói muốn ở lại Thụy Sĩ.

Nếu trước đây bố bị bệnh nặng, cô không hề ở bên cạnh, vậy thì lần này, trong khoảnh khắc cuối cùng khi bố đang hấp hối, cô nhất định phải ở bên cạnh ông ấy, cùng ông ấy trải qua.

Vì vậy, cô chỉ có thể từ bỏ thời gian ở cùng Phạm Nhật Minh.

Nguyễn Khánh Linh nằm trong lòng của Phạm Nhật Minh, năm lấy tay anh, giọng nói mềm mại ôn nhu, còn mang theo sự ỷ lại và không nỡ, cô nói: “Anh có thời gian rảnh nhất định phải qua đây gặp em đấy”

Phạm Nhật Minh bị câu nói của cô chọc cười, tâm trạng khá nặng nề lúc đầu cũng thoải mái hơn một chút, anh ấy cười, nhéo mặt của cô, hỏi: “Không nỡ rời xa anh đến vậy sao?”

Nguyễn Khánh Linh thấy anh vẫn cười được, không nhịn được bĩu môi: “Anh tại sao vẫn vui vẻ như vậy?”

Nghe vậy, Phạm Nhật Minh cười một hồi, trong nháy mắt có chút dở khóc dở cười, anh nói: “Anh chỗ nào vui vẻ vậy?”

Trên thực tế, trong lòng anh quả thực tủi thân muốn chết được chưa? Không dễ dàng mới được nghỉ ngơi vài ngày cùng vợ, kết quả hai người phải tách ra, lần này còn là vì bố vợ. 

Anh cũng không có lý do để cô ấy về cùng với anh ấy. Anh hiện tại trừ việc bản thân phải tự an ủi mình ra, còn có thể làm gì nữa đây?

“Anh đang cười...”

Nguyễn Khánh Linh nhìn anh ấy, nhỏ giọng nói.

Nghe vậy, Phạm Nhật Minh cảm thấy bản thân thực sự ủy khuất, nụ cười trên mặt anh ấy cũng mang theo chút đau khổ, còn có chút bất lực.

Anh nói: “Không để anh cười, lẽ nào muốn anh khóc sao?”

Ai biết được, sau khi Nguyễn Khánh Linh nghe được những lời này của Phạm Nhật Minh, trong đầu cô không nhịn được tưởng tượng tình cảnh Phạm Nhật Minh khóc nức nở nghẹn ngào, vừa nghĩ đến đấy, cô không nhịn được cong khóe miệng, vẻ buồn bực trên mặt vừa rồi cũng biến mất.

Phạm Nhật Minh thấy cô cười, tâm trạng cũng thả lỏng một chút, có điều, anh vẫn ủy khuất nhéo eo của cô, bất lực mang theo nuông chiều nói: “Em cái đồ vô lương tâm này”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!