Chương 1959
Qua một lúc lâu, Nguyễn Khánh Linh mới mở miệng.
Vào buổi tối, Nguyễn Khánh Linh không hề ngủ yên giấc, trong mơ lặp đi lặp lại đủ các loại chuyện sẽ xảy ra, có việc vui, cũng có việc buồn.
Trong mơ cô thấy Mia và Giang Đức kết hôn rồi, hai người cười rất vui vẻ hạnh phúc.
Nhưng, cô cũng thấy bố của mình trong giấc mơ.
Ông ấy gầy giơ xương nằm trên giường bệnh ở viện điều dưỡng, bên cạnh ông ấy không có một ai, trống vắng, cuối cùng ông ấy một mình đơn độc rời bỏ thế giới này.
Giấc mơ này đáng sợ nhất, trực tiếp dọa Nguyễn Khánh Linh tỉnh dậy rồi.
Cô mở to mắt, bởi vì cảm xúc quá kích động, thậm chí khiến Phạm Nhật Bình ngủ bên cạnh cũng giật mình tỉnh dậy.
Anh cũng trợn mắt theo.
Trời bên ngoài không có trăng, trong phòng tối đen như mực. Trong không gian tối tăm này, giọng nói của người đàn ông phát ra có chút trầm và khàn khàn, anh ấy nói: “Gặp ác mộng sao?”
Nguyễn Khánh Linh im lặng, ngơ ngác gật đầu, sau đó lại nghĩ rằng Phạm Nhật Minh có lẽ không nhìn thấy cô gật đầu, cô lại thấp giọng nói một câu ừm.
Phạm Nhật Minh bật đèn ở đầu giường, lại ôm lấy cô, mu bàn tay chạm vào mặt cô, có chút lạnh.
Cơn buồn ngủ của người đàn ông trong nhát mắt tan biến. Anh lại vuốt trán của Nguyễn Khánh Linh, sau khi chắc chắn
nhiệt độ bình thường, mới thả lỏng một chút, có điều, anh vẫn không dám lơ là, nằm lấy tay người phụ nữ, hỏi: “Người sao lại lạnh như thế này? Có chỗ nào không thoải mái không?”
Nguyễn Khánh Linh trái lại không có chuyện gì cả.
Cô là bị cơn ác mộng bố cô qua đời vừa rồi dọa tỉnh, hiện tại sau lưng còn có mồ hôi lạnh.
Trong giấc mơ, trước khi Steve qua đời, đôi mắt của ông ấy cũng mang theo không khí trầm lặng, không có ánh sáng, cứ như vậy nhìn bản thân, tất cả chân thực đến mức giống như xảy ra ngay trước mặt cô ấy vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!