Chương 1430
Cô ta tiếp tục nói: “Hữu Nghị, tôi cũng không muốn nói lời khó nghe, nhưng mà đừng trách tôi không nhắc nhở anh, cô gái kia rất cố chấp với anh, anh thử suy nghĩ thử xem, cô ta xem như là người đã từng chết một lần rồi, lần này vất vả lắm mới có thể tìm được đường sống trong chỗ chết, người yêu cũ từng là thanh mai trúc mã bị một người phụ nữ khác cướp mất, trong lòng cô ta có thể không hận sao?”
Những lời này của Hà Tử Ngưng khiến sắc mặt vui mừng của Trần Hữu Nghị hoàn toàn biến mất, vẻ mặt trở nên nghiêm túc:
“Cô đừng có làm tôi sợ.”
Trần Hữu Nghị trầm giọng nói.
Lúc này Hà Tử Ngưng lại cười cười nói: “Tôi cũng chỉ nhắc nhở anh một tiếng thôi, tốt nhất là anh nên chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, nếu không… Nếu bị cô gái kia chen vào thì rất có thể sẽ gặp phiền toái đấy.”
“Được rồi, đừng dọa anh ấy nữa.”
Giang Đức thấy sắc mặt của Trần Hữu Nghị thay đổi thì không khỏi lên tiếng ngăn cản Hà Tử Ngưng lại.
Nghe vậy Hà Tử Ngưng cũng không nói nữa, chỉ là ánh mắt cô ta vừa nhìn đến Giang Đức, ý cười sâu sắc, trực tiếp đổi đề tài nói: “Tôi nói này Giang Đức, cậu và cô chủ nhà họ Hà sao rồi?”
Giang Đức ngẩn ra, vẻ mặt có vẻ mất tự nhiên: “Gì mà cô chủ nhà họ Hà, không biết cô đang nói gì.”
Chỉ là Hiên Viên Minh hình như cảm nhận được gì đó, anh ta hỏi lại: “Gì mà cô cả nhà họ Hà chứ? Giang Đức cũng có người mình thích rồi à? Sao chúng tôi lại không biết?”
Lúc này Giang Đức trừng mắt liếc anh ta một cái: “Anh đừng có mà nghe Tử Ngưng nói bậy.”
Lúc này Hà Tử Ngưng lên tiếng phản bác: “Tôi cũng không nói lung tung, lời này của tôi có bằng chứng rõ ràng, lần trước ở trường đua ngựa, cậu gọi chúng tôi đến đó không phải là vì Hà Mia sao?”
“Lúc đó tôi chỉ thấy thái độ của cậu với người ta không đúng lắm, phải biết là bình thường cậu lạnh nhạt với tất cả phụ nữ, vậy mà lại chủ động nói chuyện với người ta.”
Nghe Hà Tử Ngưng nhắc đến, Hiên Viên Minh cũng nghĩ tới.
Anh ta cười, dùng ngón tay búng đầu Giang Đức, như hiểu ra gì đó: “Hình như đúng là có chuyện như vậy thật, hôm đó ở bệnh viện, tôi còn thắc mắc cô gái kia là ai? Còn phải để bố cậu lừa gạt người ta đến chăm sóc cậu.”
Hiên Viên Minh thấy Giang Đức chuẩn bị phủ nhận, anh ta vừa cười vừa chặn họng Giang Đức lại: “Cậu đừng có mà chối, bây giờ tôi đã nhớ ra chuyện hôm đó rồi, nếu như cậu không thích con gái nhà người ta thì còn cần nháy mắt với tôi để tôi phối hợp với cậu à, không phải là muốn giữ người ta lại chăm sóc cậu sao?”
“…”