Chương 1346
Mỗi lần anh ta đi luyện đàn cello, Nguyễn Khánh Linh đều kè kè bên người Lê Tuấn đến nơi đó.
Người dạy đàn cello cho Lê Tuấn có thể nói là một người phụ nữ hết sức dịu dàng, trìu mến. Lần nào thấy Lê Tuấn đi học đàn cũng gặp Nguyễn Khánh Linh, để tránh cho Nguyễn Khánh Linh cảm thấy chán nản, cô ấy cũng thường xuyên chuẩn bị thêm một chiếc cello cho Nguyễn Khánh Linh tập luyện.
Tuy rằng Nguyễn Khánh Linh cũng chưa trải qua một lần giảng dạy chuyên môn nào, cũng không được huấn luyện trực tiếp, nhưng quả thật đi theo Lê Tuấn một thời gian dài như thế, khả năng của cô đã bộc lộ rõ ràng, thậm chí cô giáo kia cũng vô cùng ngạc nhiên.
Có thể nhìn ra rằng Nguyễn Khánh Linh bẩm sinh đã giỏi âm nhạc, cô chính là một thiên tài về lĩnh vực này. Tại thời điểm ấy Nguyễn Khánh Linh đủ khả năng thông thạo mọi loại nhạc cụ, dù là nhạc cụ gì cô cũng chẳng mất thời gian để nắm vững, khả năng cảm thụ âm nhạc tuyệt vời.
Vì thế cô giáo dạy cello của Lê Tuấn đã bị cô gái bé nhỏ trời sinh thông minh, hơn nữa còn rất ngọt ngào dịu dàng này hấp dẫn. Cô ấy thường dành ra rất nhiều tâm sức để dạy dỗ, trau dồi cả khả năng chơi cello và khả năng biểu diễn cho Nguyễn Khánh Linh. Sự quan tâm đặc biệt ấy không khác gì một người dành cho con gái ruột của mình.
Sau này, cô giáo ấy cũng khuyên Nguyễn Khánh Linh nên chuyên tâm thi vào trường âm nhạc, học tập chuyên nghiệp, tương lai cô nhất định sẽ trở thành một người nổi tiếng trong làng nhạc.
Chỉ có điều Nguyễn Khánh Linh vốn dĩ thích học văn học hơn, cuối cùng cô vẫn lựa chọn theo đuổi nghiệp văn học. Kể từ đó về sau Nguyễn Khánh Linh cũng không động đến đàn cello nữa, cô tự nhủ với bản thân rằng hãy chỉ coi nó là một sở thích nhất thời mà thôi.
Quả thật ban nãy trước khi biểu diễn, Nguyễn Khánh Linh vẫn luôn thấy lo lắng hồi hộp, cô chỉ sợ rằng bản thân mình khi sờ vào đàn cello sẽ không còn cảm giác quen tay như trước, hơn nữa bên cạnh còn có Lãnh Nhược Giai tài hoa, nếu cô không cẩn thận đàn sai một chút thì nhất định sẽ trở nên mất mặt.
May mắn thay, Nguyễn Khánh Linh đã thuận lợi chơi đàn, hơn nữa nhìn phản ứng của mọi người sau khi xem xong cô cũng biết mình đã hoàn toàn chinh phục được khán giả, chiến thắng màn đấu này rồi.
Trên mặt cô hiện lên vẻ vui mừng hạnh phúc không thể che giấu được.
Thấy vậy, nụ cười lạnh của Lãnh Nhược Giai phải vụt tắt trong phút chốc. Cô ta hừ lạnh một cái, vẻ mặt khó chịu, không nói chuyện tiếp với Nguyễn Khánh Linh nữa.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!