Chương 1304
Lâm Đỗ Nhã chờ đợi Trung Huy một lúc lâu, nhưng người đàn ông vẫn không nói gì.
Cô ấy có hơi thất vọng nhưng không để lộ ra ngoài, chỉ đưa mắt nhìn huấn luyện viên mới, mỉm cười nói: “Anh nói đúng, vậy chúng ta bắt đầu nhé?”
“Được.”
Ngay sau đó, Lâm Đỗ Nhã bắt đầu tập khởi động với huấn luyện viên.
Trung Huy đứng nhìn bọn họ, cảm thấy hành động của mình hiện tại rất là, chuyện này rõ ràng không liên quan gì đến anh ấy, không phải sao?
Tại sao anh ấy lại phải đứng đây nhìn bọn họ cơ chứ?
Tại sao anh ấy lại tức giận vì Lâm Đỗ Nhã chọn huấn luyện viên nam?
Trung Huy im lặng, đừng nguyên tại chỗ một lúc, vẻ mặt nghiêm túc bỏ ra ngoài.
Thật trùng hợp, khu huấn luyện của Nguyễn Khánh Linh với huấn luyện viên nữ của cô lại ở phía đối diện với khu vực của huấn luyện viên nam kia, cho nên ngay cả khi Trung Huy đã quay lại phòng huấn luyện của Nguyễn Khánh Linh, anh ấy vẫn có thể thấy rõ tình hình huấn luyện ở phía đối diện.
Ánh mắt của Trung Huy luôn mất kiểm soát nhìn về phía bên kia.
Ở bên Lâm Đỗ Nhã, việc khởi động đã thực hiện xong, bây giờ sẽ chính thức bắt đầu khóa học.
Tay của huấn luyện viên nam luôn đặt trên vùng lưng của người phụ nữ, anh ta liên tục tiến lại gần cô ấy.
Nhìn từ góc độ của Trung Huy, miệng của người đàn ông đó chỉ cần lại gần một chút nữa thôi là sẽ hôn lên tai cô ấy rồi…
Anh ấy hít thở thật sâu, cố gắng kiềm chế cảm xúc để không lập tức đi tới bên đó lôi huấn luyện viên kia ra ngoài.
Một lúc sau, Nguyễn Khánh Linh đã gần như không thể tập luyện được thêm nữa, Trung Huy cần phải đưa cô trở về bệnh viện.
Khi anh ấy rời đi, vẫn liếc nhìn về phía phòng huấn luyện, sắc mặt không tốt chút nào.
Hành động của huấn luyện viên nam kia giống như muốn ăn tươi nuốt sống Lâm Đỗ Nhã ngay lập tức vậy!
Thế nhưng, bây giờ Trung Huy phải đưa Nguyễn Khánh Linh trở về phòng bệnh trước.
Anh ấy đành phải rời đi trước.
Trên đường, Nguyễn Khánh Linh phát hiện anh ấy mất tập trung, vừa nãy cũng nhìn thấy Lâm Đỗ Nhã đang huấn luyện ở phía đối diện.
Cô rất khó hiểu, hỏi: “Huấn luyện viên của cô Nhã đã được đổi rồi sao?”
Trung Huy ừ một tiếng.