Chương 1271
Nguyễn Khánh Linh đột nhiên thấy Phạm Nguyệt Ly quay đầu lại rồi nói một câu như vậy thì ngẩn người, sau đó mới ngượng ngùng cười đáp: “Cảm ơn em.”
Phạm Nguyệt Ly lại cười tươi hơn, sau đó lại giống chú ong mật nhỏ chạy ra.
Phạm Nhất Minh nhìn về phía cô bé chạy đi, cũng không nhịn được mà khóe miệng cười nhẹ, miệng con bé đó đúng là ngọt thật.
Bất kỳ người phụ nữ nào nghe được người ta khen mình, thì tâm trạng đều sẽ tốt hơn phần nào.
Đương nhiên Nguyễn Khánh Linh cũng như vậy, nụ cười trên mặt cô vẫn chưa dừng lại, một bên cảm thấy Phạm Nguyệt Ly rất hoạt bát đáng yêu, một bên thì rất vui bởi lời khen ngợi của cô bé.
Lúc Phạm Nhật Minh cúi đầu, anh thấy người phụ nữ cười với đôi mắt sáng như ngôi sao, trong sáng như thủy tinh, anh không nhịn được xúc động cúi đầu xuống hôn cô, anh lau bánh gato ở trên khóe miệng cô, cười nói: “Hình như em rất vui khi được khen nhỉ? Dính bánh ra hết rồi này.”
Nguyễn Khánh Linh bị anh đọc được suy nghĩ của mình, hơi ngượng ngùng cười cười.
Sau đó cô nhìn thấy người đàn ông vui vẻ ăn bánh gato dính trên ngón tay, đôi mắt đen nhìn chằm chằm cô, lạnh lùng nhưng mập mờ.
Chính vì hai sự đối lập hoàn toàn ấy làm cho người đàn ông trở nên quyến rũ.
Khuôn mặt Nguyễn Khánh Linh lập tức đỏ bừng, cô như sợ bị người ta nhìn thấy mà giật tay của người đàn ông xuống, rồi lấy khăn tay lau cho anh, nhỏ giọng nói: “Anh đang làm cái gì thế hả? Đang ở trước mặt mọi người mà…”
Nguyễn Khánh Linh xấu hổ không nói nữa, ai ngờ Phạm Nhật Minh không thèm quan tâm chút nào, thậm chí anh còn lại gần cô, giọng nói lành lạnh lại nói những lời yêu thương làm cho cô đỏ mặt.
Lúc này, ở bên kia của bữa tiệc, Lãnh Nhược Giai tức giận nhìn hai người họ đang thân thiết với nhau.
Cô ta chính là người phụ nữ đã bắt gặp Phạm Nhật Minh ở cửa nhà Trần Quốc Nam.
Ngày đó cô ta đi thăm hỏi Trần Quốc Nam, tiện đường dò hỏi danh tính của Nguyễn Khánh Linh và Phạm Nhật Minh.