Chương 1197
Nhưng Nguyễn Khánh Nga không hề được biết về chuyện đó. Bây giờ cô ta đang chen chúc trong đám người, trong lòng lại cảm thấy hơi tuyệt vọng.
Nhiều người thế này mà nhà thì chỉ có một căn, cô ta có thể bốc trúng được ư?
Dù hy vọng trúng giải rất bé nhỏ nhưng mà không thể ngừng ước muốn.
Nguyễn Khánh Nga cũng chen chúc lên trên rút thăm, cô ta thấy chỗ này rút thăm trúng thưởng cũng khác nơi khác, nhân viên nhìn cô ta rồi đưa đơn để cô điền thông tin, sau đó đưa thêm một tấm thẻ mã số.
Chờ tới khi tất cả mọi người được phát thẻ mã số xong thì nhân viên ngăn cản mọi người giải tán thông báo rằng kết quả xổ số sẽ được gửi thông báo tới người trúng qua SMS.
Nguyễn Khánh Nga về nhà, trong lòng cô không có hy vọng gì về mấy cái rút thăm này cả.
Thì nghĩ là thế nhưng thực tế lại phũ phàng, cô vừa về đến nhà thì nhận được cuộc gọi lạ.
Cô bỗng thấy phấn khích cẩn thận nghe máy, đúng chuẩn nhân viên của khu trung tâm mua sắm đó.
“Xin chào, có phải cô Nguyễn Khánh Nga không ạ?”
“Vâng, tôi đây.”
“Chào cô, chúc mừng cô hôm nay tham gia hoạt động rút thăm trúng thưởng đã rút trúng giải đặc biệt.”
“Tôi… Tôi trúng thưởng rồi á?”
Âm thanh Nguyễn Khánh Nga trở nên run rẩy, chuyện đến quá đột ngột khiến cô ta không kịp phản ứng.
“Đúng rồi ạ, chúc mừng cô, giải đặc biệt là một căn hộ, lúc nào cô rảnh qua xem phòng ạ, bên tôi sẽ sắp xếp để làm thủ tục bàn giao căn hộ cho cô.”
m thanh từ ái của nhân viên vang lên.
Nguyễn Khánh Nga nhanh chóng đồng ý, tới tận khi cúp điện thoại rồi cô vẫn chưa hoàn hồn.
Nào có ai biết cô đã làm được điều mà đáng lẽ ra cô không thể có, giờ lại giành được giải thưởng lớn như thế.
Nguyễn Khánh Nga sờ bụng mình, nước mắt nước mũi thi nhau trào ra.
“Mình trúng thật… Mình trúng thật rồi…”
May mắn thế này cái giá phải trả là bao nhiêu đây…
Nguyễn Khánh Nga mất một lúc lâu mới bình tĩnh lại.
Buổi tối khi nằm trên giường, cô ta làm thế nào cũng không ngủ được cứ nghĩ mãi về tin trúng giải của mình.