Chương 1146
Những chuyện nào có liên quan tới Nguyễn Khánh Linh đều không thể vượt qua giới hạn cuối cùng của anh.
“Không bao lâu nữa đâu, tôi sẽ khiến cô ấy phải cam tâm tình nguyện đi theo tôi.”
Mạch Phong Trần nói.
Phạm Nhật Minh cười nhạt: “Thật không đây? Thế anh cảm thấy lần này tôi sẽ còn cho anh cơ hội để trở về sao?”
Nghe thấy thế, ánh mắt Mạch Phong Trần đột nhiên trở nên lạnh lùng: “Phạm Nhật Minh, anh đã đánh giá mình quá cao rồi lại đánh giá thấp nhà họ Mạch của chúng tôi sao?”
Phạm Nhật Minh hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt lạnh lùng, nói ra mấy chữ: “Thật không đấy? Thế thì tôi sẽ mỏi mắt mong chờ.”
Nói xong, Phạm Nhật Minh cũng không thèm quản Mạch Phong Trần nữa, xoay người đi thẳng vào sân.
Đúng lúc này, Nguyễn Khánh Linh tháo chiếc khuyên tai trên tai của mình xuống, cô đặt trong tay xem xét thật kỹ, không nói tiếng nào.
Trông dáng vẻ bây giờ của cô dường như đang nghĩ đó, hoặc đang hồi tưởng lại chuyện gì đó.
Nhìn thấy thế, vẻ mặt Phạm Nhật Minh lại trở nên lạnh lùng, mím môi đi tới bên cạnh cô, không nói câu nào.
Sau khi nghe Phạm Nhật Minh nói như vậy, sự u sầu trên mặt bà Nguyễn mới giảm đi phần nào.
Đúng lúc đó dì Hoa cũng đi tới.
Viền mắt bà ấy ửng đỏ, nhìn Nguyễn Khánh Linh như muốn nói gì đó nhưng bà Nguyễn lại vẫy tay bảo bà ấy đi ra ngoài.
Dì Hoa không chịu đi, vẫn đứng đó nhìn Nguyễn Khánh Linh.
“Dì Hoa à, bà ra ngoài đi.”
Giọng nói bà Nguyễn trở nên nghiêm khắc.
“Bà Nguyễn…”
Dì Hoa nhìn bà Nguyễn như sắp khóc.
Nguyễn Khánh Linh nhận thấy bầu không khí giữa hai người có chút không ổn, cô kéo tay dì hoa khong cho bà đi hỏi: “Có chuyện gì vậy dì Hoa?”
Dì Hoa nhìn bà Nguyễn lại nhìn Nguyễn Khánh Linh với ánh mắt lưu luyến không nỡ, sau đó hiện lên sự quyết tâm.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!