Chương 1120
“Anh không sao chứ?”
Anh ta vừa quay đầu lại, khi đối mặt với người kia, cả hai đều ngẩn ra.
“Sao lại là cô?”
“Sao lại là anh?”
Hai người trăm miệng một lời.
Không bao lâu sau, Mia đi lên phía trước, vòng quanh Giang Đức một vòng, khuôn mặt vốn đang ngạc nhiên của cô ấy bây giờ lại nổi lên ý cười, mặc dù không có ác ý, nhưng Giang Đức càng nhìn càng thấy ngứa mắt, cũng cảm thấy hơi mất mặt.
“Anh ngã từ trên lưng ngựa xuống à?”
Mia híp mắt cười hỏi.
Mấy hôm nay Steve vừa về nước, phải tham dự một buổi diễn thuyết cho nên Mãi cũng về theo.
Chẳng qua là Steve đi làm việc cả ngày, phần lớn thời gian không quay về, chỉ ở ngoài khách sạn. Mia đi theo ông ta buồn chán không chịu nổi cho nên chạy tới trường đua ngựa này, tất nhiên là dùng danh nghĩa của Steve.
Nơi hoang sơ như thế này vốn là do Mia phát hiện, sau đó bảo nhân viên công tác mở thêm chỗ này, cho nên cô ấy vô cùng quen thuộc với địa thế ở đây, hôm nay nhớ tới bạn đến xem tiến độ hoàn thành ra sao rồi.
Cô ấy không ngờ chỉ tùy tiện đi dạo, vậy mà lại gặp được người quen cũ.
Người đàn ông trước đây luôn thích cãi nhau với mình, chế nhạo mình, càng đáng hận hơn là cô ấy còn luôn bị anh ta chọc giận tới mức nói không ra lời, bây giờ rốt cuộc cô ấy cũng đợi được cơ hội để chế giễu anh ta.
Giang Đức nghe xong thì giật giật khóe miệng, nói: “Bà cô của tôi ơi! Cô cứ định đứng nhìn thế sao?”
Mia khoanh tay cười nói: “Muốn tôi giúp thì cũng được thôi, anh cầu xin tôi đi rồi tôi giúp anh cho.”
“…”
Giang Đức liếc cô ấy một cái, không thèm nói chuyện nữa, sau đó dùng tay mình chống xuống đất, định xem thử còn đứng lên được không.
Chỉ là chân của anh ta thật sự bị thương rất nặng, vừa hơi động đậy đã đau đến nỗi nhíu mày, không thể làm gì khác hơn là thu tay lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!