- Thật ra là vợ của con đã mang thai nhưng người bị nghén lại là con nên con mới bị vậy đó thưa ba mẹ .
Mẹ anh ngạc nhiên ấp úng hỏi :
- Nhã Uyên ...con dâu, con đã mang thai sao ? Cháu của mẹ được mấy tháng rồi ? Hèn chi lúc mẹ ôm con ở sân bay mẹ cứ cảm thấy con có gì đó khang khác nhưng mẹ lại không nhìn ra là con mang thai.
Nhã Uyên mỉm cười gật đầu với ba mẹ chồng hơi xấu hổ nói :
- Con xin lỗi ba mẹ vì con quên không nói cho mẹ nghe, hai bé trong bụng của con gần bốn tháng rồi ạ .
Tuấn Khải nghe như xét đánh ngang tai mặt ngệt ra ú ớ lắp bắp hỏi gấp:
- Nhã Uyên ! Em nói là em mang thai đôi sao ? Sao em không nói cho anh biết ...vậy em cứ ngồi yên để anh bóc tôm cho em ăn .....ba mẹ ơi con vui quá...con được làm ba của hai đứa nhỏ luôn.
Mẹ anh thấy con trai cười ngốc nghếch thì nói thêm :
- Anh cứ liệu liệu mà cư xử với vợ cho hẳn hoi đấy, lần này Nhã Uyên trở về mang theo tin vui quá lớn nên mẹ quyết định sẽ tặng cho con dâu một căn nhà ở khu buôn bán sầm uất nhất mà trước đây ba con đã mua để tặng cho mẹ .Nhã Uyên này, từ bây giờ con có toàn quyền quyết định ở căn nhà ấy nếu như con có giận hờn gì Tuấn Khải thì con hãy mặc kệ nó, mẹ sẽ đầu tư cho con một tiệm may thật lớn để con thoả ước mơ may vá thêu thùa của mình .
Nhưng con phải nhớ luôn giữ gìn sức khoẻ và không được làm việc quá sức đẩy....
Nhã Uyên chưa bao giờ nghĩ sẽ lấy việc mình mang thai để được hưởng tài sản của mẹ chồng nên vội từ chối khéo nói :
- Mẹ ơi ! Tấm lòng yêu thương của mẹ dành cho con, con xin ghi nhận còn về phần căn nhà giá trị quá lớn như vậy con xin phép từ chối không nhận được không ạ ?
Mẹ chồng nhìn Nhã Uyên ánh mắt hiền từ nói :
- Mẹ ơi ! Nhã Uyên đang mang thai cần có người ở bên chăm sóc nên con sẽ vẫn ở cùng phòng với vợ của con . Vậy nha mẹ, con chúc ba mẹ ngủ ngon.
Tuấn Khải nói xong vội khoác vai đỡ Nhã Uyên lên lầu mà không biết rằng ba mẹ của anh đang nháy mắt nhìn nhau vì con trai mình cũng đã bắt đầu bám dính con dâu yêu quý rồi.