Diệp Tiểu Manh chỉ vào chiếc Rolls-Royce nói: “Bên trong có một tên phá hủy chiếc xe của tôi, lại còn đánh Diệp Trọng Đại nữa, vậy mà anh ta lại còn muốn tôi bồi thường cho anh ta 60 tỷ. Hơn nữa, anh ta lại còn dám tuyên bố rằng nhà họ Diệp sẽ gặp phải chuyện không hay. Bây giờ anh ta lại còn dám tới nhà họ Diệp chúng ta tìm ông nội chủ trì công đạo.”
“Cái gì?”
Một đám người còn tưởng tai mình có vấn đề.
Nếu không tại sao lại xuất hiện một người ngông cuồng như vậy ở Thanh Châu chứ?
Lập tức có người kêu to lên: “Tên này vẫn còn đang nằm mơ à, lại dám khiêu khích đến tận nhà họ Diệp chúng ta, anh ta chán sống rồi sao? Tôi rất muốn xem xem có phải trên đầu anh ta mọc sừng dài hay không, sau mông có đuôi, trông dáng vẻ rất bức người không?”
Người này tên là Diệp Bảo Trung, tính tình vô cùng nóng nảy, có tu vi võ đạo xếp thứ 2 trong đám người này.
Nói xong, anh ta liền ra mở cửa xe đầy vẻ thô bạo, trừng mắt lạnh lùng nhìn Lâm Dương: “Tên khốn kiếp này, còn không mau cút xuống xe nhận lấy cái chết đi.”
Lâm Dương ngồi trong xe với vẻ lãnh đạm, thờ ơ nói: “Cậu là cái thá gì chứ? Cậu có tư cách gì mà dám bảo tôi xuống xe? Mau gọi gia chủ nhà họ Diệp tới đây.”
Cái gì?
Diệp Bảo Trung chỉ cảm thấy máu xông thẳng lên não, cả người tức giận như muốn nổ tung.
Người nhà Diệp cũng vây quanh lại đây, một đám người nghẹn họng không biết nói gì.
Cuồng!
Thật sự là quá ngông cuồng!
Mấy người trẻ tuổi đều bị chọc giận đến phát điên rồi.
Ánh mắt của Diệp Bảo Trung lạnh như băng, nhìn anh giống như nhìn một con kiến, nghiến răng nghiến lợi nói: “Được lắm, anh đã thành công chọc giận tôi rồi đấy. Vậy anh cứ chờ xem rốt cuộc tôi có tư cách bắt anh lăn xuống xe hay không.”
Nói xong, anh ta liền hét to một tiếng.
“Phù.”
Nội lực trong người Diệp Bảo Trung bùng nổ, chiếc áo sơ mi trắng chất lượng tốt nhất trực tiếp bị xé tan, sau đó anh ta dùng tay bắt lấy Lâm Dương: “Mau cút xuống xe cho tôi!”
Cánh tay của Lâm Dương bị anh ta nắm lấy, nhưng lại không hề động đậy tí nào.
Anh nghiêng đầu nhìn anh ta: “Tôi nói rồi, cậu không có tư cách.”
Anh vừa nói xong, lập tức bắt lấy tay Diệp Bảo Trung, sau đó dùng chưởng đập thẳng vào ngực của Diệp Bảo Trung, khẽ "phốc" một tiếng, Diệp Bảo Trung cảm thấy khí kình nổ ra như biển đang trào dâng khiến anh ta bị đánh bay chỉ trong nháy mắt.
Đa số tiểu bối nhà họ Diệp chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Bảo Trung bị đánh bay tới cả chục mét, lăn trên mặt đất mấy phát mới dừng lại, phun một ngụm máu tươi.
Nhất thời, không khí lúc đó yên lặng đến mức có thể nghe rõ hô hấp của từng người.
“Chuyện… Chuyện này sao có thể chứ?”
Mọi người thấy Lâm Dương vẫn còn ngồi yên ổn trong xe cùng với khuôn mặt trông còn non nớt của anh thì cả đám không thể tin nổi..
Lâm Dương nói: “Hiện tại có thể đi mời gia chủ của mấy người tới đây chưa?”
Một người đàn ông khoảng 27, 28 tuổi, khí thế hiên ngang, cười lạnh một tiếng: “Nếu như muốn mời ông nội của tôi qua đây thì phải qua cửa của tôi trước đã, cứ ngồi trốn tránh ở trong xe thì có bản lĩnh gì chứ? Mau ra đây tiếp chiêu đi.”
Người này tên là Diệp Thu.
Chính là người có tu vi võ đạo cao nhất trong đám người này, cấp Hoàng hậu kỳ.
Chính là cháu trai đích tôn của Diệp Ngọc Luân, anh trai ruột của Diệp Tiểu Manh.
Vẻ mặt của Diệp Tiểu Manh vô cùng hưng phấn nói: “Anh, từ lúc anh thăng cấp đến cấp Hoàng hậu kỳ, em còn chưa thấy anh ra tay bao giờ, đây không phải là cơ hội tốt để anh bộc lộ bản lĩnh thật sự của bản thân hay sao? Em rất mong chờ đấy! Tên khốn kiếp này vừa rồi còn ép em lên cửa xe, anh phải nhanh chóng quật ngã anh ta, em muốn dùng roi quất cho đến khi anh ta phải cầu xin tha thứ.”
Diệp Thu vô cùng yêu thương Diệp Tiểu Manh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!