Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chồng nghèo thâm tình thực ra là đại gia

“Cái gì? Mẹ nói rõ cho con biết, xảy ra tai nạn xe sao? Mẹ có làm sao không, có bị thương ở đâu không?”

Liễu Ngọc Tuyết nhận được cuộc gọi của Thẩm Tú Phương, lập tức trái tim trở lên căng thẳng.

Thẩm Tú Phương lắp ba lắp bắp nói: “Mẹ không sao, là… đụng, đụng phải xe nhà họ Diệp, là Rolls-Royce”

“Rolls-Royce? Ôi trời ạ!”

Liễu Ngọc Tuyết cảm thán.

Thẩm Tú Phương nói: “Con gái, con nhanh tới đây, dù sao con bây giờ cũng không thiếu tiền, còn nữa, gọi con sói mắt trắng Lâm Dương đến, bên kia rất hung dữ.”

Lâm Dương hiện tại là người đàn ông duy nhất trong nhà họ Liễu, trong loại chuyện này, Lâm Dương là người đầu tiên mà Thẩm Tú Phương nghĩ tới.

Lâm Dương nhận được cuộc gọi của Liễu Ngọc Tuyết, cũng sửng sốt.

Gần nữa tiếng sau, hai người gần như đã đến hiện trường cùng một lúc.

Nhìn thấy Thẩm Tú Phương ngồi trên mặt đất, mặt sưng như heo, miệng mũi chảy máu, suýt nữa thì nhận không ra, Liễu Ngọc Tuyết bật khóc, vội vàng chạy lên: “Mẹ, mẹ, mẹ làm sao vậy?”

Lâm Dương cau mày.

Vốn dĩ anh không có hảo cảm với Thẩm Tú Phương, nhìn thấy bộ dạng thê thảm của bà ta, còn có chút hả hê, nhưng mà Liễu Ngọc Tuyết khóc lóc thương tâm, anh cũng đau lòng.

Huống hồ.

Mẹ vợ của mình, mình ghét là một chuyện, bị người ta đánh lại là một chuyện khác.

Anh ấy còn chưa mở miệng, chủ nhân chiếc Rolls-Royce đã lên tiếng trước, anh ta dùng ánh mắt xấu xa nhìn Lâm Dương: “Các người là người nhà của người phụ nữ này đúng không? Cuối cùng cũng đến rồi, đền tiền đi! Mười hai tỷ!”

“Cái gì mà mười hai tỷ? Vữa nãy không phải nói là sáu tỷ sao?”

Thẩm Tú Phương nhảy dựng lên, làm sao bà ta có thể chấp nhận được.

Người đàn ông thậm chí không nhìn bà ta, ánh mắt nhìn ngón tay của mình, nhàn nhạt nói: “Vừa nãy là vừa nãy, bây giờ là bây giờ, các người để tôi đợi nửa tiếng đồng hồ, không phải tốn tiền à?  Làm sao, tiền nhà họ Diệp tôi, các người còn muốn chối?”

Ngay khi lời nói vừa phát ra, Thẩm Tú Phương đã há hốc miệng, không nói lên lời.

Những người đàn ông và phụ nữ trong đám đông người xem, cũng lần lượt lắc đầu, dùng ánh mắt đồng cảm chia buồn nhìn mấy người Lâm Dương và Liễu Ngọc Tuyết, mạo phạm đến nhà họ Diệp, so với mạo phạm đến ông Mã còn bi thảm hơn, người bình thường nào có thể so sánh với họ?

Đó là một người ở trên trời, một người ở dưới đất.

Lúc này, Người đàn ông cười như không cười nhìn Lâm Dương, nhàn nhạt: “Các người lái hai chiếc xe M8 đến, có chắc được mười hai tỷ không? Mạo phạm đến nhà họ Diệp, sẽ không có kết quả tốt!”

Lâm Dương nhìn anh ta chằm chằm, bình tĩnh lạnh lùng.

Lúc này cuối cùng cũng lên tiếng: “Mặt của mẹ vợ tôi, là anh đánh hả?”

Người đàn ông cười khiêu khích: “Đúng vậy, thì làm sao? Lẽ nào anh còn muốn đánh trả?”

Lâm Dương gật đầu: “Anh thừa nhận thì tốt.”

Cậu nhấc chân lên, từng bước từng bước, đi về phía người đàn ông.

Khóe miệng người đàn ông giật giật, như thể anh ta đã nhìn thấy chuyện buồn cười nhất trong đời, nụ cười của anh ta càng lớn hơn, nhưng sâu trong ánh mắt của anh ta, một ánh sáng sắc bén dữ tợn lóe lên.

Anh ta là một võ giả, võ giả cấp Hoàng sơ kỳ.

Đối phó với một người bình thường, không phải chỉ là chuyện cỏn con sao?

Trong đám đông, có một cụ già có lòng tốt nói: “Chàng trai trẻ, đừng manh động, đừng mang họa ề nhà cậu, nhịn một chút thì sóng yên biển lặng, lùi một bước trời cao biển rộng.”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!