Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chồng Ma Của Em Đồng Đồng Lãnh Mạch truyện full

Chương42. Cô là thầy trừ tà phải không?

Sau khi vào thôn tôi cảm thấy đột nhiên có sự thay đổi, một loại áp lực kỳ lạ và một sự bức bách không thể giải thích đang bay bổng trong không khí, tôi không biết là do ảo giác của tôi hay là do cái gì, bầu trời trong này.

dường như tối hơn so với bên ngoài rất nhiều, người trong thôn cũng không nhiều, thỉnh thoảng có vài người đi ngang qua nhìn thấy tôi liền vội vàng rời đi như thể nhìn thấy quái vật.

“Trên mặt tôi có gì à?” Tôi cảm thấy rất kỳ lạ liền chỉ lên mặt mình rồi hỏi Lão Quỷ.

“Cô Đồng, trước đây lúc tôi có đi nghe ngóng tình hình, nghe được mọi người xung quanh nói, người trong thôn này dường như rất sợ người lạ” Lão Quỷ nói: “Hơn nữa cô không cảm thấy giọng nói của những đứa trẻ trong thôn rất ít sao”

Nghe Lão Quỷ nói tôi mới nhận ra, đâu phải là ít giọng nói của trẻ con mà là hoàn toàn không có trẻ con! Đợi đất Vừa nấy ở chợ, hình như tôi cũng không nhìn thấy đứa trẻ nào! Điều này thật sự rất kỳ lạ.

“Lẽ nào là do đôi vợ chồng kia sao?” Tôi đứng dưới gốc cây ở giữa thôn quan sát xung quanh, cái thôn này thật sự rất trống vắng, dân cư thưa thớt hơn nữa lại nghèo nàn, cái sự khác biệt này rất dị thường, hãy nghĩ thử xem, ở chợ có nhiều người như vậy, sau khi mua đồ xong, đóng cửa hàng thì họ đi đâu? Hay là nói bởi vì đi mua đồ, buôn bán nên trong thôn mới trống vắng?

Tôi mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn liên quay sang chỗ Triệu Hiểu: “Nhà đôi vợ chồng kia ở đâu, cậu hãy dẫn tôi đi”

Triệu Hiểu cũng đang nhìn xung quanh vẻ mặt vô cùng bối rối: “Tôi không biết, ở đây dường như đã thay đổi rất nhiều, lúc đó khi từ dưới hầm lên tôi chỉ đi ngang qua thôn, còn cụ thể vị trí ở đâu tôi thực sự không rõ lãm, tôi chỉ nhớ rằng nhà của đôi vợ chồng đó rất lớn và có thể coi là một hộ gia đình giàu có, nhưng ở đây.

Trong thôn này ngay cả một ngôi biệt thự cũng không có, hầu hết đều là nhà cấp bốn, làm gì có ngôi nhà rất lớn mà Triệu Hiểu nói.

“Bây giờ chúng ta không phải sẽ đi từng nhà tìm chứ? Đợi tìm thấy thì trời cũng tối rồi”

Tôi cũng có chút bối rối, sau khi vào thôn vốn nghĩ rằng sẽ lập tức gặp được con ma nhỏ đó, ai mà biết được khó khăn đầu tiên của chúng tôi lại là tìm phương hướng.

“Chị…có phải là người chuyên đi trừ tà không?” Một giọng nói đột nhiên vang lên sau lưng tôi.

Tôi giật mình quay người lại, là một cậu bé tâm năm sáu tuổi, chớp đôi mắt to tròn nhìn tôi: “Chị đến để dạy dỗ đứa trẻ xấu kia sao?”

Khi tôi nhìn thấy cậu bé này tôi đột nhiên cảm thấy rất quen thuộc, nhưng đây lại là lần đầu tiên tôi đến cái thôn này, lần đầu tiên gặp cậu bé, thật sự rất kỳ lạ, rốt cuộc tôi đã gặp ở đâu rồi?

“Chị Đồng, chị hỏi nó đi” Giọng nói của Triệu Hiểu cắt ngang suy nghĩ của tôi.

Lúc này tôi mới nhớ đến việc chính liền quay ra hỏi cậu bé: “Em nói trừ tà là có ý gì?

Đứa trẻ xấu lại là ý gì nữa?”

“Bố nói trong thôn này có quái vật, không cho phép em ra ngoài chơi, cũng không cho phép em nói lớn tiếng, nói rằng sẽ bị quái vật nghe thấy sau đó bắt đi ăn thịt, thật ra em đã từng gặp con quái vật đó! Nó chính là đứa trẻ xấu kia, cô ta luôn mê hoặc chúng em vào ban đêm lúc đi ngủ, để chúng em cùng cô ta ra ngoài chơi, chị gái em đã bị nó mê hoặc bỏ nhà đi và sau đó không bao giờ quay trở về”

Những lời nói của cậu bé khiến tôi bắt đầu trầm tư.

“Cô Đồng, con quái vật mà cậu bé nói có lẽ chính là con ma nhỏ kia” Lão Quỷ nói bên cạnh tôi.

Tôi gật gật đầu, tôi cũng đoán được con quái vật mà cậu bé nhắc đến chính là con ma nhỏ được nuôi dưỡng kia, nghe cậu bé nói thì con ma nhỏ đó không thể vào nhà người ta cũng không thể trực tiếp bắt người mà bắt buộc phải có sự đồng ý của đối phương mới có thể làm hại đối phương.

Nếu là như vậy, ít nhất chúng ta đã có thêm một quả cân để chống lại nó.

“Em có biết con quái vật đó trông như thế nào không?” Tôi lại hỏi cậu bé đó.

“Ừm, Chị gái đó trông rất xinh, thích mặc váy trắng, sau đó…”

“Thằng bé này, sao con lại chạy ra đây rồi!”

Cậu bé còn chưa nói hết câu thì có một người phụ nữ chạy lại, bà ta nhìn tôi, ánh mắt chứa đựng nỗi sợ hãi, sau đó một tay kéo cậu bé lại đánh vào mông cậu mấy cái rồi ôm cậu bé rời khỏi.

Cậu bé bị mẹ bế trên vai nhưng vẫn nhìn về phía tôi, ánh mắt đó…tôi đột nhiên nhớ ra tại sao mình lại có cảm giác quen thuộc với cậu bé này rồi!

Đây không phải là cậu bé ma mà đêm qua trong giấc mơ tôi đã gặp ở nhà khi tôi 6 tuổi sao?

Giống hệt nhau, tôi có thể chắc chắn!

Con ma tôi gặp lúc 6 tuổi, hôm nay sau hơn mười năm tôi lại gặp một cậu bé giống hệt con ma đó, hay là người…tại sao lại xảy ra chuyện như thế này? Là trùng hợp sao?

Nhưng nó quá trùng hợp rồi!

Hiện tại đứa bé này rốt cuộc là người…hay là ma?

Cả người tôi lạnh toát đứng yên tại chỗ.

“Cô Đồng cô làm sao thế? Sao sắc mặt lại kém như vậy? Lão Quỷ vỗ nhẹ vào người tôi.

Tôi nuốt nước bọt, đưa tay lên lau trán, lòng bàn tay toàn là mồ hôi, tôi dặn mình phải trấn tính lại, nhất định phải trấn tĩnh Tôi hít một hơi thật sâu rồi miễn cưỡng nở một nụ cười nói với Lão Quỷ: “Tôi không sao”

Triệu Hiểu nghĩ về những lời cậu bé đó vừa nói: “Vừa nấy cậu bé đó nói, con ma đó là nữ, mặc váy trắng, nhưng rất tiếc là không có vế sau..”

Cô gái, váy trắng….

Trong đầu tôi chợt lóe lên hình ảnh của cô gái trên xe buýt.

Không phải chứ….

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!